Editor: Gấu Gầy
Ánh sáng sặc sỡ, đèn đuốc chập chờn, những ánh đèn màu lay động hòa quyện cùng dục vọng, len lỏi vào từng khe hở của màn đêm. Giãy giụa và hoang đường, lắc lư và ám muội, xác thịt mục ruỗng phơi bày trần trụi, giống như không khí ẩm ướt bao trùm lấy mỗi người, lại như những giọt mưa cuối cùng tụ lại, không ngừng rơi xuống... rơi xuống, cho đến khi chạm đất, vỡ tan tành.
Tần Ba vừa bước vào "Sáu Cân" đã bị không khí nóng lạnh đập vào mặt. Cơn gió đêm se lạnh sau lưng như thổi bùng lên sự kích động khác thường trước mặt. Trong đầu Tần Ba bỗng hiện lên mấy chữ to đùng: Chốn thị phi.
"Sáu Cân" là một quán bar. Nghe nói ông chủ là một kẻ si tình, dù ngày đêm thay đổi, đông sang hè tới, vẫn chờ người yêu ở đây mười năm, không hề hối hận.
Còn người yêu của ông ta, tên gọi ở nhà là "Sáu Cân".
Tần Ba không phải lần đầu đến đây, nhưng trừ lần đầu ra thì những lần sau đều có chút lo lắng bất an.
Bước chân hắn hơi do dự, răng cắn môi rồi hạ quyết tâm.
Phong cách trang trí của "Sáu Cân" u ám và tối tăm. Ở đây, Tần Ba thường xuyên giống như một kẻ què quặt. Vừa vào cửa, hắn ngước mắt nhìn về phía góc quen thuộc, quả nhiên nhìn thấy cảnh tượng khiến người ta cảm thấy phong tình.
Trong góc khuất nhất của quán bar, bên chiếc bàn đơn độc, một người phụ nữ đang ngồi uống rượu một mình.
Từ xa không nhìn rõ mặt, chỉ thấy thân hình mảnh mai, mái tóc dài như sóng. Trong bóng tối mờ ảo, điểm nhấn yêu kiều chói lọi chính là màu son môi, giống như nghiệp hoả đến từ địa ngục, thiêu đốt không ngừng, gợi lên những ham muốn đen tối nhất trong lòng người ta.Với phong cách đặc biệt của mình, "Sáu Cân" luôn thu hút đông đảo khách nam. Giữa những người đàn ông đầy dục vọng, người phụ nữ này rõ ràng rất đặc biệt, thu hút rất nhiều ánh mắt thèm muốn.
Một tay kẹp điếu thuốc dài, một tay chống cằm, người phụ nữ thư thái và mơ màng. Cô đã từ chối hai người đàn ông đến làm quen, đều dùng lý do: "Tối nay tôi chỉ muốn uống một ly."
"Tôi cũng vậy." Một người đàn ông khác lại ngồi xuống, trông anh ta nho nhã, đeo kính gọng vàng, không phải đẹp trai xuất sắc nhưng lại toát lên vẻ lịch thiệp.
Người đàn ông khẽ nâng ly: "Tuy tôi không có hứng thú với phụ nữ, nhưng hôm nay cô thực sự rất đẹp. Mọi thứ đẹp đẽ đều đáng được ghi nhớ, đáng để vì nó mà uống một ly."
Người phụ nữ khẽ mỉm cười, khóe môi quyến rũ, cô khẽ nghiêng người cầm ly rượu trên bàn lên. Ánh sáng vỡ vụn lướt qua, để lộ yết hầu không mấy nổi bật trên cần cổ thon thả.
"Người phụ nữ" nâng ly đáp lễ, giọng nói dịu dàng nhưng rõ ràng là giọng nam: "Cạn ly.""Tuy tôi chưa bao giờ quỳ gối trước váy áo đàn bà, nhưng tối nay..." Lời nói của người đàn ông phảng phất mùi rượu và sự cám dỗ, "Nhưng tối nay vì cô, tôi nghĩ mình sẵn sàng thử."
"Người phụ nữ" thu hồi ánh mắt, hàng mi khẽ run, những ngón tay cầm ly rượu siết chặt đến trắng bệch, đôi môi đỏ mím lại, rồi lại mím chặt hơn, sau đó nói: "Được, vậy thì thử xem."
"Phương Thư Ngọc!" Một giọng nói giận dữ vang lên cùng với tiếng loảng xoảng, người phụ nữ nghe thấy tiếng quát này liền cứng người, theo bản năng co rúm lại trong bóng tối.
Tần Ba không biết mình đã đá phải cái gì, loạng choạng mãi mới đến được góc khuất nhất. Hắn túm lấy người đàn ông đang ngồi trên bàn, không chút khách khí đẩy mạnh, nhe răng trợn mắt hung dữ: "Nghe rõ đây, anh ta* có chủ rồi, có chủ rồi! Đừng có mà mơ tưởng nữa!"
*Anh ta (他) và cô ta (她) phát âm giống nhau.
Người đàn ông lịch thiệp phủi áo, rõ ràng không coi Tần Ba ra gì, anh ta nhìn về phía "người phụ nữ" hỏi: "Cậu ta nói thật à? Nếu cậu ta đơn phương quấy rối cô, tôi nghĩ mình có thể giúp được."
So với người đàn ông trưởng thành điềm đạm, Tần Ba giống như một đứa trẻ giẫm phải pháo, hắn lớn tiếng quát: "Mẹ kiếp! Tôi là... đàn ông của anh ta, đúng, là đàn ông! Chúng tôi ngày nào cũng ngủ với nhau, anh cút xéo chỗ khác đi cho khuất mắt!"
Người đàn ông lịch thiệp còn định nói gì đó, vừa mới thốt ra một tiếng đã bị "người phụ nữ" cắt ngang. Cô đứng dậy, chiếc váy dài thướt tha, chiếc cằm nhọn như một tác phẩm nghệ thuật quý giá và dễ vỡ.
"Không cần đâu, cảm ơn ý tốt của anh." Cô lắc đầu với người đàn ông lịch sự rồi quay sang nhìn Tần Ba, đột nhiên bước tới, đôi giày cao gót màu bạc gõ nhẹ trên sàn nhà, từng tiếng một như tiếng trống trận tiến gần.
Cô nghiêng người ghé sát vào tai Tần Ba, thở nhẹ, khẽ mở đôi môi đỏ: "Nếu cậu muốn làm đàn ông của tôi đến vậy, muốn ngủ với tôi đến vậy, thì tôi thay đồ nam, bỏ tóc giả ra, chúng ta ngủ với nhau một lần nhé? Nếu cậu còn làm được, tôi sẽ theo cậu."
Đồng tử Tần Ba đột nhiên co rút, mồ hôi lạnh túa ra!
—----