Chương 1001: Phiên Ngoại: Nhạc Nhạc 14
Chương 1001: Phiên Ngoại: Nhạc Nhạc 14
Thật ra mấy hộ vệ đã quen rồi, chỉ cần có mái nhà che mưa chắn gió ℓà được, bọn họ nghỉ ngơi chỉ cần ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần ℓà được.
Chẳng qua, điều khiến đám người Nhạc Nhạc không ngờ ℓà vì đoàn người bọn họ đến đây, hơn nữa còn để xe và ngựa ở bên ngoài dẫn tới bị người khác dòm ngó.
Nửa đêm, mưa tạnh.
Tiếng vó ngựa vang ℓên trong đêm tối yên tĩnh.
Ban đầu khi Yến Phong đang canh giữ ở bên trong xe ngựa nghe thấy tiếng vó ngựa vẫn chưa để ý ℓắm, cho rằng chỉ ℓà khách qua đường không có nơi nghỉ chân như bọn họ mà thôi.
Tuy nhiên, ℓúc tiếng vó ngựa dừng ℓại trước cửa nhà, ánh đuốc chiếu vào trong xe ngựa, Yến Phong nương theo ánh sáng nhìn ℓại mới phát hiện không ổn.
Vì người ngồi trên ngựa che mặt bằng khăn đen, khoảng mười mấy tên còn ℓại trên tay ngoài cầm đuốc ra còn có các ℓoại vũ khí.
Tuy Nhạc Nhạc và La thần y để ý tới động tĩnh của hai người họ, nhưng cũng không biết có chuyện gì xảy ra. Bởi vì lúc này trời đang mưa to, mưa to gió lớn lại cộng thêm tiếng đánh nhau bên ngoài, hoàn toàn át đi tiếng nói chuyện của hai người kia.
Ngoài ra còn có mấy kẻ không sợ chết muốn tiến vào sân, nhưng đều bị Nhạc Nhạc và La thần y đứng ở cửa ngăn lại.
Chẳng mấy chốc bọn cướp đã bị tứ đại hộ về chế ngự. Trong lúc hai bên đánh nhau, tuy bốn người không muốn lấy mạng ai nhưng lại thất thủ giết nhầm một người, chính là nam nhân cầm đầu ngồi trên lưng ngựa.
Nam nhân này hẳn là thủ lĩnh. Hắn ta vừa chết, những kẻ khác lập tức buông vũ khí đầu hàng."Là... là..." Người trả lời hơi ngập ngừng, ánh mắt lén nhìn sang tên bên cạnh, mím môi không lên tiếng.
Hắn ta cho rằng động tác của mình rất kín đáo, nhưng vẫn bị Nhạc Nhạc quan sát cẩn thận phát hiện ra.
Nhạc Nhạc nhìn người kia: "Ngươi nói đi, tại sao chúng ta vừa đến đã bị các ngươi theo dõi? Buổi tối mới ở lại, nửa đêm các ngươi đã tới rồi!”
Thời gian tính quá chuẩn, nhất định phải có ẩn tình gì đó. Trước giờ Nhạc Nhạc chưa từng tin có chuyện trùng hợp, Bởi vì từ nhỏ phụ vương và mẫu phi đã dạy bé, bất kể là chuyện tốt hay chuyện xấu, quá trùng hợp thì ắt là do sắp đặt.Nhạc Nhạc và La thần y không ngờ mình lại gặp phải bọn cướp ở nơi này, có chút ngoài ý muốn. Nhưng ngoài bất ngờ, hai người không có bất kỳ động thái lớn nào, chỉ đứng ở cửa trông coi.
Bọn họ hiểu rõ võ công của bốn đại hộ vệ, cho dù có bao nhiêu người tới cũng không phải là đối thủ của họ.
Hai người bình tĩnh, nhưng lão bà tử và nhi tức lại không bình tĩnh được. Lão bà tử sợ đến mức tay chân run rẩy, nhi tức của bà nghe tiếng đánh nhau bên ngoài, hoảng hốt che bụng: "Nương, con đau bụng quá!"
"Ôi, một đám trời đánh. Con đừng để động thai khí! Mau, vào nhà, lên giường nằm." Lão bà tử lập tức dìu người vào phòng.Chậc, mục tiêu của bọn chúng rất rõ ràng, có tên dắt ngựa mà bọn họ buộc ở gốc cây, có tên bao vây xe ngựa.
Yến Phong có chút kinh ngạc, sau đó đưa hai ngón tay lên miệng huýt sáo ba tiếng. Yến Lôi và Yến Điện ở trong nhà nghe thấy tiếng huýt sáo của Yến Phong, lập tức lao ra khỏi phòng.
Động tĩnh bên ngoài cũng đánh thức La thần y và Nhạc Nhạc trong phòng và cả hai người bà bà và nhi tức đang ở một phòng khác.
Khi họ mặc quần áo ra ngoài, bốn hộ vệ Phong, Vũ, Lôi, Điện đang đánh nhau với đối phương rồi.Đám người bị trói lại trong sân, định chờ trời sáng sẽ áp giải tới quan phù gần đây, ném vào đại lao.
Trong khoảng thời gian này, Nhạc Nhạc ra lệnh cho Yến Phong thẩm vấn bọn cướp. Sau đó mới biết mấy kẻ này đều là sơn tặc ở ngọn núi lân cận.
Trong bọn chúng có người tự nguyện, cũng có người bị ép buộc. Bọn chúng sống trên núi, thường cướp của những thương nhân giàu đi ngang qua con đường này.
"Hôm nay trời mưa to, các ngươi theo dõi chúng ta như thế nào?" Nhạc Nhạc cảm thấy rất kỳ lạ. Nhóm họ vừa đến đây đã bị chúng để mắt tới, tin tức nhanh đến khó tin.