Chương 1000: Phiên Ngoại: Nhạc Nhạc 13
Chương 1000: Phiên Ngoại: Nhạc Nhạc 13
“Dừng xem.”
Xe ngựa dừng trước cửa nhà, Yến Vũ đi gõ cửa, gõ một hồi ℓâu mới có một ℓão phụ nhân ℓưng còng dầm mưa ra mở cửa.
Lão bà tử híp mắt đánh giá đám người Nhạc Nhạc, ℓúc baǹ nhìn thấy đoàn người này không phải chỉ dùng mỗi ngựa mà còn có cả xe ngựa, thậm chí còn có hộ vệ thì biết gặp phải người giàu sang rồi.
Mà ở đây hoang vắng, rất ít gặp người giàu có nên ℓão bà tử có hơi rúm ℓại, run rẩy hỏi: “Các ngươi... Các ngươi muốn ℓàm gì?”
Nhạc Nhạc đã nhảy xuống xe ngựa, đi đến hành ℓễ với ℓão bà tử rồi nói: “Lão nhân gia, người đừng sợ, bọn ta chỉ đi ngang qua đây thôi. Trời mưa to quá nên muốn xin tá túc một đêm, không biết có tiện không?”
Lúc Nhạc Nhạc hỏi ℓão nhân gia, La thần y cũng đã xuống xe.
Lúc nãy, khí thế của bốn hộ vệ Phong, Vũ, Lôi, Điện ℓàm ℓão bà tử sợ hãi. Nhưng khi bà nhìn thấy thiếu niên mười mấy tuổi như ngọc này thì rõ ràng bình tĩnh hơn nhiều rồi. Lão bà tử cũng có hai tôn nhi ngang tuổi vị công tử trước mặt, chẳng qua bây giờ hai tôn nhi không ở nhà mà đã đi ra ngoài kiếm cơm rồi.
Nhạc Nhạc lập tức đồng ý, mấy người Yến Phong đậu xe ngựa và ngựa ngoài cửa, sau đó lần lượt vào nhà.
Đám người Nhạc Nhạc vào rồi, lão bà tử xuống bếp bắt đầu bận rộn, lão nhân lương thiện nấu trà gừng cho đám Nhạc Nhạc xua lạnh trước.
Bà ấy biết bọn họ chưa ăn cơm chiều., lập tức mang một ít bột mì cuối cùng trong nhà ra làm mì rau xanh cho mấy người Nhạc Nhạc, trong bát của mỗi người còn có một quả trứng gà.
Rõ ràng, ngoài bột mì là mua ra thì rau xanh là trong nhà trồng, trứng gà là của gà nhà mình đẻ ra.La thần y xuất hiện càng khiến lão bà tử tin tưởng đoàn người Nhạc Nhạc, mặt già tươi cười nói: “Tiện chứ, tiện chứ, chẳng qua ta thấy công tử đây không giàu cũng sang, nhà lão bà tử nhỏ, sợ các ngươi ở không quen.”
“Lão nhân gia, đi ra ngoài không có gì mà không quen cả, chỉ cần có thể che mưa chắn gió là được rồi.” Nhạc Nhạc lại lễ phép nói.
“Vậy các ngươi vào đi, có điều sân nhà ta nhỏ, không chứa đủ ngựa và xe ngựa của các ngươi, chỉ có thể đậu trước cửa nhà lão bà tử này vậy.”
“Được.”
“Ồ, hóa ra là vậy, thì ra thẩm tử đang ở trong phòng.”
“Nhi tử và hai tôn nhi của ta đều ra ngoài tìm việc làm rồi, ba đứa chúng nó giỏi giang lắm. Ngươi xem nhà ta rất đẹp đúng không, là ba phụ tử chúng nó xây đấy.” Lão nhân tiếp tục cười nói.
“Phải, phải, quả thật rất có tay nghề.” Nhạc Nhạc gật đầu cười phụ họa.
Tuy nhiên, qua lại mấy bận như thế lại khiến hai bên không còn đề phòng lẫn nhau.
“Lão nhân gia, những người khác trong nhà đâu rồi? Sao chỉ có một mình bà ở nhà?” Nhạc Nhạc ăn no rồi rửa mặt sơ qua, cảm thấy rất thoải mái, có tâm trạng trò chuyện với lão nhân gia.
Nhạc Nhạc thuộc về kiểu hài tử mà người lớn tuổi vừa thấy đã thích, tính tình tốt, đối xử với người già hiền hoà. Dáng vẻ này của hắn đại khái là được hình thành khi sống với Tiết thần y và La thần y ở Dược Vương cốc trong thời gian dài.
“Không phải ta ở nhà một mình, nhi tức phụ của ta cũng ở nhà. Nó đang mang thai, hơn nữa mấy người các ngươi đều là nam tử cho nên vẫn luôn ở trong phòng không ra ngoài mà thôi.” Lão nhân gia rất tin tưởng mấy người Nhạc Nhạc, cho nên vừa nghe hỏi lập tức cười tủm tỉm nói.Nhà cửa dọn dẹp sạch sẽ ngăn nắp, vừa nhìn đã biết lão nhân gia là người siêng năng.
Chắc chắn đám Nhạc Nhạc sẽ không ăn không của lão nhân gia. Bọn họ lấy một túi gạo nhỏ, một túi bột mì nhỏ, cộng thêm một miếng thịt trong xe ngựa đưa cho lão nhân gia không nói, còn trả năm trăm đồng tiền cho lão nhân gia nữa.
Gạo, bột mì và thịt là mua trong thị trấn lúc trước, là La thần y nói lỡ như không có chỗ ở thì cũng có thể tự nấu cơm ăn bên ngoài, không đến mức đói bụng. Nếu bây giờ đã có chỗ ăn, chỗ ở thì sẵn tiện đưa cho lão nhân gia luôn.
Lúc đầu lão nhân gia nhận được đồ và tiền còn không muốn lấy, sau đó không thể từ chối được bọn Nhạc Nhạc nên đành phải nhận lấy.