Chương 999: Phiên Ngoại: Nhạc Nhạc 12
Chương 999: Phiên Ngoại: Nhạc Nhạc 12
Nàng ấy từng cho rằng trong chuyện tình cảm nam nữ, nam tử nên ℓà bên chủ động. Cho nên nàng ấy do dự không dám thổ ℓộ tình cảm với Nhạc Nhạc, không ngờ còn Họa Mi dũng cảm hơn mình.
Trong xe, Nhạc Nhạc nhìn đồ vật rơi trên người mình, cầm ℓên nhìn thì thấy ℓà một túi tiền thơm mùi hoa hải đường, trên mặt thêu hoa hải đường sinh động như thật, trên cánh hoa còn vươn giọt sương, giống hệt như được trồng từ dưới đất. Quả thật thêu rất đẹp, hắn ta không có ý kiến gì cả.
Nhạc Nhạc cầm ℓên xem, cuối cùng không nỡ trả ℓại, vành tai đỏ bừng.
“Nói với Thượng Quan tiểu thư, bảo nàng phải giữ gìn ngọc bội này cẩn thận, đừng ℓàm mất. Đến ℓúc đó ta sẽ mang sính ℓễ qua đổi, nếu như mất rồi thì ta không chịu trách nhiệm đâu.” Nhạc Nhạc mỉm cười, trêu ghẹo nói.
Lúc này, trong lòng Thượng Quan Ngọc Nhiễm sóng to gió lớn, nàng ấy không biết Nhạc Nhạc trả lại túi tiền cho mình hay là...
“Thượng Quan tiểu thư, đây là công tử bảo ta đưa cho người, công tử nói...” Yến Vũ đưa ngọc bội cho Thượng Quan Ngọc Nhiễm, sau đó chuyển lại lời của Nhạc Nhạc không sót một chữ rồi mới cười bỏ đi.Họa Mi à, ngươi nói như vậy có phải đang mắng xéo ta không đấy? Chẳng lẽ tiểu thư nhà ngươi tệ đến mức phải bị tồn kho như vậy à? Dù sao tiểu thư nhà ngươi cũng là một trong tứ đại tài nữ, tứ đại mỹ nhân của kinh thành đấy có được không?
Nhạc Nhạc và La thần y tiếp tục đi đến nơi khác, có một điều thay đổi là ngọc bội tùy thân tượng trưng cho thân phận của Nhạc Nhạc đã được đổi thành túi tiền.Thượng Quan Ngọc Nhiễm vuốt ve ngọc bội trong tay, nhìn xe ngựa đã đi xa, mắt đỏ bừng: “...”
Thượng Quan Ngọc Ngưng nãy giờ vẫn nhìn chằm chằm theo xe ngựa, lúc này nhìn ngọc bội mà Yến Vũ cưỡi ngựa đưa trở về thở phào nhẹ nhõm, sau đó khẽ cười với muội muội đang kích động, nhưng không nói gì mà chạy ngay vào phủ đi tìm tổ phụ.Thượng Quan Ngọc Ngưng đi rồi, trước phủ Thượng Quan chỉ còn lại hai chủ tớ Thượng Quan Ngọc Nhiễm. Lúc này, cuối cùng Họa Mi không kiềm chế được nữa hét to: “Tiểu thư, tiểu thư... ngọc bội, ngọc bội của Yến công tử, ngài ấy nhận túi tiền của người rồi, còn tặng ngọc bội cho người, còn nói muốn cưới người nữa! Á, á, á... Cuối cùng tiểu thư nhà ta cũng sắp gả đi rồi, cuối cùng cũng không cần phải bị sợ bị tồn ở nhà nữa rồi!”
Thượng Quan Ngọc Nhiễm bình tĩnh lại sau giây phút cảm động, đỡ trán: “...”“Vâng, ta hiểu rồi công tử.” Yến Vũ cầm ngọc bội quay trở lại.
“Tiểu thư, tiểu thư, Yến công tử phái người quay lại kìa!” Họa Mi vui vẻ kéo cánh tay tiểu thư nhà mình.Còn không phải sao, đoàn người đi tới nơi dân cư thưa thớt thì trời lại bắt đầu đen, trước không thôn sau không quán mà mưa càng lúc càng nặng hạt.
Cho dù Nhạc Nhạc và La thần y có thể ở trong xe ngựa không bị ướt, nhưng cũng không thể để tứ đại hộ vệ Phong, Vũ, Lôi, Điện ở bên ngoài dầm mưa gác đêm suốt được.Trên đường đi, hai người không ngờ lại gặp phải mùa mưa, mưa xuân suốt đường đi.
Mùa mưa kéo dài, không thể cứ ở yên một chỗ cho nên cả đám Nhạc Nhạc dầm mưa mà đi, khiến mọi người gặp phải rất nhiều phiền phức.
“Yến Phong, ℓát nữa xem có nhà dân nào không, tìm nơi tá túc một đêm, ngày mai đi tiếp.” Nhạc Nhạc nói với Yến Phong đang đánh xe bên ngoài.
“Vâng, công tử.”