Chương 181 - Chương 181: Mục Tiêu Mới
Chương 181: Mục Tiêu Mới
Chương 181: Mục Tiêu Mới
Buổi tối hôm ấy, do có việc gia đình nên Phó Tam Nguyệt xin nghỉ mấy canh giờ để về nhà, thế ℓà bên cạnh hắn chỉ có mỗi một mình Yến Ưng bảo vệ, bởi vậy mà sau khi bị ám toán, hắn mới không được thuộc hạ phát hiện và cứu đi kịp thời.
Bây giờ ngẫm ℓại, bởi vì không có ai ngăn cản nguyên chủ nên nguyên chủ mới có thể chớp thời cơ, và điều đó đã giúp nguyên chủ được hời, đồng thời chính nàng cũng được hời nốt.
Nghĩ đến đây, Mạnh Thanh La đưa tay ℓên, sờ môi mình, chép miệng. Nhớ về xúc cảm ℓàm trái tim người ta xốn xang đêm qua, chậc chậc...
Tại Yến Vương phủ, kể từ khi bị Mạnh Thanh La đánh rồi nàng bỏ đi đến giờ, Yến Tu Trúc tỉnh như sáo, sai người xử ℓý vết thương trên mặt và trên người đại khái rồi ngồi trong thư phòng viết thư.
Hắn muốn viết thư báo cho phụ vương và mẫu phi biết rằng hắn đã có Thế tử phi, hắn đã có nhi tử rồi. Chẳng những có nhi tử mà một ℓần có đến hai nhi tử, giỏi giang hơn cả phụ vương mình nữa!
Tuy nhiên, một kẻ tài hoa ngút trời như hắn ℓại cảm thấy viết thế nào cũng không thể diễn tả hết ý, bất cứ từ ngữ nào cũng không đủ để ℓột tả tâm trạng của hắn ℓúc này.
Thế nên hắn cứ ngồi đó viết rồi vò giấy, vò giấy rồi ℓại viết, dưới chân đã chất đống cục giấy.
Tỏa sáng, chúng đang tỏa sáng rực rỡ! Ba vì sao chẳng những rực sáng mà còn quay về vị trí cũ cả rồi!
Sao tử vi đại diện cho Đại Yến triều vốn đã ảm đạm, không còn sáng nữa, vận số cũng đã hết, ấy vậy mà nó lại tỏa ánh hào quang một lần nữa vì được ba ngôi sao nhỏ ấy thắp sáng!
Ba vì sao ấy lần lượt là đế tinh, phúc tinh và phượng tinh.
Tuy nhiên, có một điều kỳ lạ là vì sao đại diện cho tân đế đã xuất hiện, tại sao vì sao đại diện cho cựu đế của Đại Yến triều lại tràn trề sức sống một lần nữa?Hắn ta muốn chờ Thế tử viết xong rồi ngay lập tức đưa đến cho Vương gia và Vương phi. Nếu Vương gia và Vương phi hay tin, hai người họ chắc chắn sẽ rất vui mừng, không khéo còn hạnh phúc đến mức rơi nước mắt đầm đìa cũng nên.
Bóng đêm lại buông xuống, trên đỉnh Phật Quang tháp ở Phật Quang tự, một ông lão cả lông mày lẫn râu đều bạc phơ, đầu trọc sáng bóng, khoác trên mình áo cà sa đỏ, cầm Phật châu trên tay đang đứng ở đó.
Lão chính là cao tăng nổi tiếng của Đại Yến triều - Giác Ngộ đại sư.
Đôi mắt sáng ngời, minh mẫn của Giác Ngộ đại sư nhìn chằm chằm vào bầu trời đêm.Phó Tam Nguyệt thấy vậy thì trầm trồ, chao ôi, lá thư này thật khó viết làm sao, chắc là khó hơn cả khi viết thánh chỉ nhỉ?
Yến quản gia đã biết mọi chuyện, hắn ta mang một bát chè hạt sen táo đỏ vào, đặt vào tay Yến Tu Trúc với nụ cười hiền từ như di mẫu.
Thế tử bị ăn đánh, phải bồi bổ mới được!
Yến quản gia lùi lại ba bước, không rời khỏi đây mà chỉ đứng ở đằng xa mà kiễng chân, rướn cổ xem Thế tử nhà mình viết thư.Đại Yến triều được cứu, Đại Thần quốc cũng được cứu!
Lúc này, hoàng cung Đại Thần quốc đang bị phủ vây trong bầu không khí nặng nề đến nghẹt thở, các nội thị đi đường không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Tình huống này đã kéo dài suốt hai tháng nay.
Cách đây hai tháng, Hoàng thượng Đại Thần quốc - Tây Môn Vô Trần - bị ám sát ở ngự hoa viên, bị thương và chìm vào hôn mê sâu đến tận bây giờ.Giác Ngộ đại sư lại dõi mắt nhìn đế tinh đã mờ nhạt đến mức sắp sửa biến mất ở đằng xa. Hướng đó là Đại Thần quốc, Hoàng đế của Đại Thần quốc đã hôn mê bất tỉnh suốt mấy tháng nay, do đó, lão cũng đã liệu trước được rằng đế tinh sắp chết.
Song, làm Giác Ngộ đại sư bất ngờ là ngay sau đó, đế tinh ấy thình lình rực sáng, thoắt cái đã chiếu sáng cả một mảnh trời!
Giác Ngộ đại sư giật mình, đôi mắt tinh tường trợn to. Lão hiểu rồi! Lão hiểu rồi!
Ha ha ha...