Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 186 - Chương 186: Gặp Tề Vương

Chương 186: Gặp Tề Vương
Chương 186: Gặp Tề Vương
canvasb2b1860.pngMục đích của nàng ta còn gì ngoài hợp tác với nàng vì vừa ý thứ mà nàng đem tới chứ!

Mạnh Thanh La nở nụ cười vô hại với Mai nương: "Vâng, ta tin tưởng mỹ nữ tỷ tỷ!"

Nhìn vậy thôi nhưng thực chất trong ℓòng nàng đang nghĩ rằng: Trói ta? Bán ta? Xem ta có đánh chết ngươi không!

Xe ngựa của Mai nương ngừng trước quán trà tốt nhất Cát Tường trấn. Hai người ra khỏi buồng xe ngựa, đang định xuống xe thì Mạnh Thanh La thấy Mai nương nhìn hai nam tử trẻ tuổi cũng đang vào quán trà, nàng ta ngạc nhiên thốt: "Sao hắn ta ℓại tới đây?"

Mạnh Thanh La nhìn về phía hai người kia theo hướng mắt của nàng ta, hỏi: "Ai thế?"

"Thế tử Tề Vương Yến Tu Minh đấy!" Mai nương trả ℓời theo phản xạ, nhưng rồi nàng ta chuyển sang chủ đề khác ngay: "Mặc kệ hắn ta, chúng ta vào bàn việc buôn bán của chúng ta thôi, không ảnh hưởng gì đâu."

Song, suy nghĩ của Mạnh Thanh La ℓại ℓà thế này: Ngươi mặc kệ nhưng ta không kệ. Ta cực kỳ quan tâm tên đó ℓà đằng khác ấy chứ.

Quả là bất ngờ! Quả là bất ngờ! Kẻ mà nàng "đem lòng nhung nhớ" từ ngày này sang ngày nọ lại tự vác xác đến! Duyên phận chết tiệt này thật là, cạn lời, cạn lời!

"Đi thôi, đi thôi, chúng ta vào rồi nói!" Mạnh Thanh La hồ hởi đáp lại lời nói của Mai nương, nhưng thực chất vô số kế hoạch đã nhanh chóng nung nấu trong đầu nàng.

Chút nữa nàng nên tung chiêu "Hàng long thập bát chưởng": "Oa tâm cước" hay "Phục hổ quyền": "Thiếu lâm liên hoàn cước" với Yến Tu Minh đây?

Hai người đi vào quán trà, tiểu nhị của quán trà ngay lập tức niềm nở đi tới, hỏi họ: "Hai vị muốn ngồi tầng trên hay tầng dưới?"
Tầng trên có nhã gian, còn tầng dưới là đại thính.

Mai nương nói: "Tầng trên."

"Được, mời khách quan đi theo ta."

"Bọn ta dùng phòng kế bên hai vị quý công tử trước đó." Mạnh Thanh La thình lình lên tiếng, đưa ra yêu cầu.
Tiểu nhị đồng ý ngay tắp lự.

Mai nương không nói không rằng, chỉ nhìn Mạnh Thanh La bằng ánh mắt đầy vẻ khó hiểu.

Mạnh Thanh La nhoẻn môi cười, giải thích: "Kia là Thế tử Tề Vương mà, ta muốn ngồi gần hắn để mượn quý khí, mượn quý khí ấy mà."

"Nhóc nhanh nhảu!" Mai nương bật cười bất đắc dĩ, lắc đầu.
"Hôm nay ta mang đến mười lọ, do chính ta sư phụ ta tạo ra, chất lượng tốt hơn loại lần trước gấp mười lần trở lên, chẳng những có công hiệu làm đẹp, dưỡng nhan mà còn có tác dụng làm mờ vết sẹo. Vết sẹo thì không phải chỉ dùng cho mỗi loại sẹo nông, sẹo sâu hơn chút vẫn có tác dụng."

"Thật không?"

"Đương nhiên, nếu chúng ta hợp tác với nhau lâu dài thì ta cũng không dối gạt ngươi làm gì. Sư phụ ta chính là thần y mà toàn Đại Yến triều đều biết - Tiết thần y, vậy ngươi nghĩ sản phẩm được chính tay ông ấy tạo ra có kém cỏi nổi không?"

Sư phụ Tiết thần y: Giận! Tận dụng tên tuổi của vi sư ta đây là giỏi!
Nhóm Mạnh Thanh La, Mai nương và nhóm Yến Tu Minh lần lượt vào hai gian phòng.

Mai nương và Mạnh Thanh La ngồi vào chỗ, sau khi tiểu nhị dâng trà và điểm tâm lên, Mai nương vội vàng hỏi: "Cô nương, cao dưỡng nhan mà ngươi mang đến hôm nay có phải là loại giống ba lọ trước đây ngươi cho ta không?"

Mạnh Thanh La lắc đầu: "Không nói dối ngươi làm gì, ba lọ mà ta đưa cho ngươi lúc trước là ta được quý nhân tặng, chúng không phải của ta."

Mai nương hơi thất vọng: "Vậy thứ ngươi mang đến hôm nay là?"








Bình Luận (0)
Comment