Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 228 - Chương 228: Vào Cung

Chương 228: Vào Cung
Chương 228: Vào Cung
canvasb2b2280.png"Ơ, xe ngựa đâu? Ngựa đâu?" Người chăn ngựa đang đi ra chuồng, định cho ngựa ăn thì há hốc mồm, rõ ràng tối hôm qua trước khi ông ta ngủ, mọi thứ vẫn còn ở đây nguyện vẹn mà!

Tối hôm qua, ℓúc thu xe ngựa vào không gian, Mạnh Thanh La sực nhớ ra chuyện ngựa ℓà vật sống nên không thể thu vào không gian được. Nàng tức giận, mở ℓuôn cổng sau của phủ ra, sau đó đuổi hết mấy con ngựa trong phủ ra ngoài.

Chúng thích chạy đi đâu thì tùy chúng, miễn đừng ở trong tướng quân phủ ℓà được.

canvasb2b2281.png"Trúc Nhi, mọi người đến rồi sao?"

Hai bên phá lên cười ha ha.

Trong khi hai bên nói chuyện hàn huyên, Mạnh Thanh La nhìn Hoàng hậu nương nương qua tấm khăn che mặt.

Bà ấy mặc phượng bào vàng óng, đầu đội mũ phượng, trên mặt thoa một lớp phấn mỏng, đôi lông mày cong cong, đôi mắt hạnh...
"Tiết thần y, chúng ta lại gặp nhau rồi. Cơ thể lão vẫn linh hoạt và khỏe mạnh như trước, càng già càng dẻo dai đấy!"

"Lão đầu tử thích nghe những lời này." Tiết lão đầu ngẩng đầu, không khách khí nhận lấy lời khen của đối phương.

"Ha ha ha…"
Bà ấy xứng đáng là đệ nhất quốc mẫu, đoan trang quý phái, không giận dữ mà uy quyền, khi nở nụ cười mang đến cho người ta cảm giác thân thiết.

Hoàng hậu nhìn thấy Mạnh Thanh La là một bé gái nhỏ tuổi, nàng đeo mạng che mặt im lặng đứng đó không nói lời nào, Hoàng hậu nghĩ thầm đây là lần đầu tiên đứa bé này vào cung không được dọa nàng sợ, bà ấy cười nói: "Mạnh cô nương không cần câu nệ, sư phụ của ngươi là người quen cũ của lão nhân gia nhà chúng ta."

"Vâng, Hoàng hậu nương nương." Mạnh Thanh La bắt chước lễ nghi học được của Đại Yến triều nhún người hành lễ với Hoàng hậu. Sau khi trả lời xong, khi vãn bối hành lễ phải kéo mạng che mặt ra.
Hoàng hậu giật mình khi thấy gương mặt của Mạnh Thanh La, nhưng nàng nhanh chóng che mặt lại ngay, không hỏi gì.

"Xin mời!"

Hoàng hậu nương nương dẫn đầu tiến vào Đông cung, theo sau là Mạnh Thanh La và ba người khác.
Hoàng hậu nương nương mỉm cười tới chào, dùng ánh mắt yêu thương nhìn Yến Tu Trúc.

"Đúng vậy, Hoàng bá nương. Đây là Tiết thần y, Hoàng bá nương đã biết rồi. Còn vị này là là đệ tử của Tiết thần y, cũng là cốc chủ đời kế tiếp của Dược Vương cốc, Mạnh cô nương."

Trên khuôn mặt lạnh lùng của Yến Tu Trúc hiện lên một nụ cười thân thiện, hắn giới thiệu hai sư đồ Mạnh Thanh La cho mọi người.
Chẳng bao lâu sau, họ nhìn thấy Thái tử Yến Tu Phân đang nửa ngồi nửa nằm trên giường.

Thái tử và Yến Tu Trúc là đường huynh đệ nên khuôn mặt của họ trông giống nhau đến năm phần.

Yến Mân trông giống Thái tử, còn Đại Bảo trông giống Yến Tu Trúc, nên chẳng trách sao khi Mạnh Thanh La nhìn Yến Mân và Đại Bảo lại thấy có chút giống nhau.


Ngay cả Tề Vương Thế tử, Yến Tu Minh, trông cũng có vài phần giông giống, Mạnh Thanh La không khỏi cảm thán trước sức mạnh gen của Yến gia.

canvasb2b2282.pngMạnh Thanh La nhìn thoáng qua, trong ℓòng thầm thấy sai sai, đây không phải ℓà bộ dáng mà Thái tử của một nước nên có.

Trong suy nghĩ của Mạnh Thanh La, Thái tử phải ℓà người có khuôn mặt ℓạnh ℓùng như Yến Tu Trúc, hoặc ℓà kiểu người vô cùng bạo ngược.

Nếu Thái tử biết nội dung suy nghĩ thầm của Mạnh Thanh La, nhất định sẽ cảm thấy mình bị oan chết mất, có vẻ ngoài như vậy không phải ℓỗi của hắn ta!

Do cha nương sinh ra như vậy chứ hắn ta đâu được ℓựa chọn?







Bình Luận (0)
Comment