Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 229 - Chương 229: Gặp Lại Bạn Nhỏ Yến Mân

Chương 229: Gặp Lại Bạn Nhỏ Yến Mân
Chương 229: Gặp Lại Bạn Nhỏ Yến Mân
canvasb2b2290.pngSau một nén nhang, Tiết ℓão đầu đưa Mạnh Thanh La ra ngoài, hai người rửa tay bằng chậu nước do cung nữ mang đến, ℓau khô tay rồi mới ngồi xuống.

Trà đã được pha sẵn và điểm tâm cũng đã được dọn ra.

"Tiết thần y, có thể chữa khỏi chân cho nhi tử của ta không?" Hoàng hậu thận trọng hỏi, sợ sẽ nghe được một câu trả ℓời phủ định.

canvasb2b2291.png"Nhưng mà, cách chữa trị này hơi khác so với trước đây một chút, cần phải dùng dao đâm vào chân, có thể chịu được thì mới chữa trị được. Nếu không chịu được thì cái chân này..." Què chắc rồi.

Hoàng hậu lúc đầu hơi giật mình, sau đó sửng sờ, cuối cùng há hốc miệng, lúc này trông bà ấy không có hề có dáng vẻ đoan troang của một Hoàng hậu chút nào.

Một lúc lâu sau, Hoàng hậu nương nương khép khuôn miệng đang há to lại, nói với đám người Mạnh Thanh La: "Xin lỗi, bản cung xin thất lễ... Ha ha ha..."
Hoàng hậu nương nương sửng sốt, đồng thời cũng rất hoảng sợ, bà ấy chưa từng nghe nói tới phương pháp chữa trị này, nếu người trước mặt không phải là Tiết thần y mà bà ấy đã quen biết mấy chục lần, bà ấy còn tưởng rằng là một lão già đang cố gắng để lừa bà ấy.

"Không có gì nguy hiểm cả, cắt xong thì bôi thuốc mỡ để loại bỏ vết sẹo trên vết dao cắt. Sau khi xương phát triển lại rồi, vết sẹo sẽ biến mất và mọi thứ sẽ như bình thường. Hoàng hậu nương nương không cần phải lo lắng đâu." Mạnh Thanh La nói.
Thật ra ý của Mạnh Thanh La nói là, trường hợp chân của Thái tử khác với chân của tam bá của Mạnh gia, chân của Mạnh tam bá chỉ bị gãy, chỉ cần bó bột là nối lại được. Còn chân của Thái tử chẳng những gãy xương bắp chân, mắt cá chân còn bị thương, mà chỗ xương vỡ ở mắt cá chân phải dùng thủ thuật mới xử lý được.

"Còn phải dùng… dùng dao nữa sao? Vậy thì... có... nguy hiểm không?
"Được thôi!" Tiết lão đầu gật đầu, dù sao Hoàng thượng cũng đặt rất nhiều kỳ vọng vào Thái tử.

Trong khi mọi người đang nói chuyện, một ma ma bước vào và nhỏ giọng bẩm báo với Hoàng hậu mấy câu.
"Ha ha ha... Ai làm đó?"

Toàn bộ Đông cung tràn ngập tiếng cười như chuông bạc của Hoàng hậu, à, không, tiếng cười như quả tạ!
"Hoàng bá nương yên tâm, chữa trị cho chân của Thái tử ca ca là chuyện quan trọng hơn tất cả mọi chuyện. Nếu như không chắc chắn thì Tiết thần y và Mạnh cô nương sẽ không tùy tiện đề xuất phương pháp chữa trị như vậy." Yến Tu Trúc cũng nói.

"Được rồi, được rồi, nếu đã như vậy thì cứ chữa trị theo lời thần y nói đi, nhưng chuyện này phải bẩm báo trước cho phụ hoàng của nó biết trước một tiếng mới được." Hoàng hậu nương nương nói tiếp.


Đám người Mạnh Thanh La nhìn nhau, thắc mắc không biết Hoàng hậu có chuyện gì buồn cười mà bất chấp cả việc ở đây đang có khách, cười đến mức cả người run bần bật.

canvasb2b2292.png"À, về rồi. Thúc thúc vẫn đang ngồi đó không phải sao?"

Người bạn nhỏ Yến Mân nhìn thấy Yến Tu Trúc, chạy như bay về phía hắn: "Tiểu thúc thúc, sao bây giờ thúc mới về đây? Cứ nhớ đến thúc ℓà cháu ℓại thấy đau ℓòng."

"Đứa nhỏ này... Mới ra ngoài có một chuyến không biết học từ ai đấy, miệng đã biết nói mấy từ mới mẻ rồi." Hoàng hậu nương nương nhìn thấy trưởng tôn thân thiết với Yến Tu Trúc, cười híp mắt.

Mạnh Thanh La đang ngồi đó: "..."

Yến Tu Trúc đưa tay vuốt tóc bé: "Cháu nhìn xem đó ℓà ai!"







Bình Luận (0)
Comment