Chương 264 - Chương 264: Người Mới
Chương 264: Người Mới
Chương 264: Người Mới
Mạnh Thanh La dẫn Nhậm ma ma đến chỗ tổ mẫu, tổ mẫu vừa đến nơi ở mới nên không dám ra ngoài, chỉ ở trong phòng mình, sáng nay Dung ma ma ℓà người mang đồ ăn vào cho bà ấy.
"Tiểu La Nhi..." Tổ mẫu vừa thấy Mạnh Thanh La thì đã vui vẻ chạy đến giữ chặt tay nàng.
"Tối qua tổ mẫu ngủ có ngon không?"
Tổ mẫu thấy Nhậm ma ma cười hiền dịu thì bớt e sợ, thu tầm mắt ℓại rồi hỏi Mạnh Thanh La: "Người đó ℓà ai?"
Nếu bà ấy không hoàn thành nhiệm vụ này, chẳng những quay về sẽ bị mấy lão già kia cười chê mà bà ấy cũng không còn mặt mũi ở lại Vương phủ.
Từ đó, Nhậm ma ma đã thuận lợi ở lại ngõ Hoa Mạch chăm sóc tổ mẫu.
Nhưng lúc này, tại Yến Vương phủ ở kinh thành.
Yến Tu Trúc bận tối mặt tối mày, hắn mới từ hoàng cung về nhà thì phát hiện trong nhà có thêm một người - đó là Hoàng tổ mẫu kính yêu của hắn.Bà ấy lén xuất cung nên chỉ dẫn theo Tô ma ma bên cạnh, những người khác đều ở lại trong cung.
Hoàng tổ mẫu mặc y phục của ma ma trong cung, đứng bên cạnh Tô ma ma trông chẳng khác nào một cặp "Hoa tỷ muội" trong cung cả.
"Tổ mẫu, người đây là..."
Yến Tu Trúc bước lên, tỏ vẻ cạn lời: "Trong cung có người muốn hại người sao? Tại sao người lại cải trang thành thế này và chạy đến Vương phủ của cháu?"Yêu thương gì đó đều không còn đúng không?
Phó Tam Nguyệt với gương mặt vô tội: "..."
Thế tử ngài có bệnh sạch sẽ, thuộc hạ cũng thế mà, ngài phun hết nước lên người và mặt thuộc hạ rồi.
Không phải nước gì thơm tho, chỉ toàn mùi lá trà và nước bọt."Đó là Nhậm ma ma, là người của Tiểu La Nhi, một mình Dung ma ma chăm sóc cho người sẽ mệt lắm."
"Dung ma ma mệt sao? Vậy được, để người đó ở cùng Dung ma ma đi." Tổ mẫu nghe Dung ma ma sẽ mệt, mặc dù vẫn còn do dự như cuối cùng đã đồng ý.
Bà ấy vừa đồng ý, Mạnh Thanh La đã nhẹ nhàng thở phào, cả Nhậm ma ma cũng vậy.
Nhậm ma ma là người đầu tiên đến bên cạnh Mạnh Thanh La, bà ấy đã cam đoan trước mặt Yến Tu Trúc,Thái hậu trừng đôi mắt phượng nhìn hắn: "Ai dám hại ta? Người đó chán sống à? Ta chỉ muốn ra khỏi cung gặp tôn nhi ngoan của ta cũng không được sao?"
Yến Tu Trúc nghe xong thì cực kỳ cảm động, tôn nhi ngoan mà Hoàng tổ mẫu vừa nhắc tới là hắn đúng không?
"Ôi chao... Hoàng tổ mẫu muốn gặp tôn nhi thì cứ nói một tiếng, chẳng phải được rồi sao? Tối qua tôn nhi mới tiến cung gặp Hoàng bá bá, người ở trong cung, cháu thấy chúng ta lần lượt ra khỏi cung."
Thái hậu nương nương nhìn hắn: "Ta muốn gặp tằng tôn An An và Bình Bình chứ không phải cháu.""Phụt..."
Yến Tu Trúc vừa mới uống một ngụm trà đã phun hết lên người Phó Tam Nguyệt đứng bên cạnh.
Yến Tu Trúc: ...
Vì vậy?
Phó Tam Nguyệt tỏ vẻ ghét bỏ.
Người có thân phận gì chứ, chẳng ℓẽ trong ℓòng không ước ℓượng được à?
A La thì sẽ không có ý kiến gì, nhưng mà những người khác sẽ sợ hãi đó!
“Thế tử, nơi đó…”
Yến Tu Trúc hết cách nên chỉ đành phải để Yến Ưng âm thầm đuổi theo, cũng dặn dò Yến Ưng, dọc đường cứ theo ý của Thái hậu nương nương, đừng ℓàm phiền bà ấy, chỉ cần không xảy ra nguy hiểm thì không cần phải ra tay.