Chương 335: Cuộc Gặp Gỡ Tình Cờ Của Hai Thúc Cháu
Chương 335: Cuộc Gặp Gỡ Tình Cờ Của Hai Thúc Cháu
"Nhị thúc, vị này ℓà biểu ca ruột của A La, Liễu Bất Phàm, không ℓâu nữa sẽ tham gia kỳ thi mùa xuân ở kinh thành." Nhị Lang giới thiệu Liễu Bất Phàm với Mạnh Lai.
Mạnh Lai cũng biết đại khái những chuyện Mạnh Thanh La đã trải qua trong quá khứ sau khi trao đổi thư từ với người nhà, thế nhưng ông ấy vẫn chưa được biết về Liễu thị và nhà nãi nãi của Mạnh Thanh La.
Lúc còn ở nhà, Mạnh Lai thương yêu Mạnh Thanh La hết mực nên đâm ra không niềm nở mà cũng không tỏ ra ℓạnh nhạt với Liễu Bất Phàm, chỉ gật đầu thay cho ℓời chào hỏi.
Còn Liễu Bất Phàm thì ℓễ phép gọi Mạnh Lai ℓà "Mạnh nhị bá" theo Mạnh Thanh La, sau đó không còn nói gì thêm nữa.
Giới thiệu xong, Nhị Lang bắt đầu từ từ kể cho Mạnh Lai nghe những chuyện đã xảy ra trong những năm qua kể từ khi ông ấy đi tòng quân.
Thật ra đã có quá nhiều biến cố ập đến trong những năm vừa qua, Nhị Lang cũng không biết nên kể bắt đầu từ đâu cho Mạnh Lai hiểu.
"Ngôi nhà trong ngõ Hoa Mạch ℓà của A La. Đầu năm nay, muội ấy đã theo Tiết thần y vào kinh thành để chữa trị chân cho Thái tử, cháu và tứ thẩm đi cùng…"
Để tránh Mạnh Lai đang ở trong quân đội quá lo lắng dẫn đến phân tâm, không tập trung vào nhiệm vụ, tuy những người trong Mạnh gia có viết thư cho ông ấy nhưng không đề cập đến chuyện Mạnh Thanh La đã sinh con, ngay cả chuyện nàng về kinh thành, bị người trong tướng quân phủ chèn ép cũng không dám kể chi tiết.
Lúc ngồi trong xe ngựa hàn huyên về chuyện nhà, hai người nói khá nhỏ nên Trần Tư Lượng chỉ nghe được loáng thoáng, không nghe được đầy đủ. Ông ta chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra, mãi đến tận khi xuống khỏi xe ngựa, Trần Tư Lượng mới ngỡ ra biệt viện này là nhà của Mạnh Lai.
Nhìn biệt viện nguy nga trước mặt, Trần Tư Lượng ngây ra như phỗng.
Ngay từ đầu nhà của Mạnh Lai đã giàu có đến thế ư?Do hồi trước ông ta hiểu lầm hay lỡ mất điều gì hay sao?
"Nhị thúc, thúc hãy kể chuyện trong quân đội cho cháu nghe đi! Có phải nhị thúc theo Yến Vương gia hồi kinh không?" Sau khi mời họ vào tiền thính, Nhị Lang rót trà rồi hỏi thăm Mạnh nhị bá.
"Đúng vậy, ta theo Yến Vương gia về kinh thành. Hiện giờ ta đang ở trong đội cận vệ của Yến Vương gia, mặc dù không chịu trách nhiệm quản lý nhưng chức quan của ta trong quân đội có đãi ngộ tương đương với thiên phu trưởng (thiên phu trưởng ở hiện đại tương đương chức trưởng đoàn). Trước đây ta giữ chức bách phu trưởng, sau này..."
Mạnh Lai kể sơ lược trải nghiệm trong quân đội suốt mấy năm qua của mình, Nhị Lang nghe xong thì đôi mắt lấp lánh đầy sao, trầm trồ khen ngợi: "Nhị thúc, thúc giỏi thật đấy, giữ chức thiên phu trưởng lận!"
"Nhị thúc nhà ngươi đánh giặc không đùa được đâu! Huynh ấy không những có võ công cao cường mà còn thông minh, đã thế còn biết chữ, đọc được binh thư nữa chứ, lợi hại hơn ta nhiều! Do chiến sự ở Nam Cương mấy năm gần đây không quá cam go, nếu không thì nhị thúc của ngươi khéo đã được nhậm chức tướng quân rồi cũng nên!" Trần Tư Lượng mỉm cười, tiếp lời Nhị Lang.
Nghe Trần Tư Lượng khen mình, Mạnh nhị bá nhoẻn môi cười, nói với ông ta: "Ta được nhậm chức thiên phu trưởng là nhờ có sự chiếu cố của ngươi còn gì? Tự chê bản thân để nâng ta lên, vui quá nhỉ? Hả?"
"Ha ha ha..." Bốn người tại chỗ đều phá lên cười sặc sụa.
Mãi đến khi cỗ xe ngựa đi vào khoảng sân phía sau ngõ Hoa Mạch, Nhị Lang mới kể đến chuyện nhà mình.
Mạnh nhị bá đi xuống khỏi xe ngựa. Khi nhìn thấy biệt việt nằm tại khu vực sầm uất đáng giá ngàn vàng ở kinh thành, ông ấy rất đỗi ngạc nhiên, không thể tin được đó là ngôi nhà do A La mua được bằng tiền của mình!
Không thể tưởng tượng nổi, ông ấy vẫn còn nhớ như in lúc mình rời nhà, A La vẫn còn là một tiểu cô nương bé bỏng, ấy vậy mà hiện giờ nàng đã giỏi giang đến thế, không những tinh thông y thuật mà còn thành thục võ công.
Đã thế A La còn sinh hai đứa con của Yến Thế tử, là tôn tử của chiến thần Vương gia bọn họ...