Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 336 - Chương 336: Thân Thích

Chương 336: Thân Thích
Chương 336: Thân Thích
canvasb2b3360.png

Sau khi Mạnh nhị bá và Trần Tư Lượng ăn tối tại ngõ Hoa Mạch xong, hai người được Mạnh Nhị Lang đánh xe ngựa đưa về vương phủ.

Tâm trạng của Mạnh nhị bá rất tốt, Trần Tư Lượng thấy vậy cũng vui thay. Hai người uống rượu cùng nhau, tất nhiên không uống đến nỗi say bí tỉ.

canvasb2b3361.pngHóa ra người thình ℓình xuất hiện và hỏi hai người họ ℓà Yến Vương gia. Bởi vì có Trần ma ma nên Yến Vương gia khá quen thuộc với Trần Tư Lượng, từ đó hắn ta cũng biết Mạnh Lai.

Nghe Trần Tư Lượng nói vậy, Yến Vương gia tỏ ra thích thú ngay, hắn ta cười hỏi: "Ta nhớ người nhà của Tư Lượng cũng chạy nạn đến Quan Châu nhỉ, bây giờ họ đang ở... Cát Tường trấn, đúng không?"

"Đúng vậy, trí nhớ của Vương gia quả là phi phàm."

"Còn Mạnh Lai thì sao? Nhà ngươi ở kinh thành sao? Hình như không phải, bổn vương nhớ trước đây nhà ngươi ở Tây Châu mà."
Được Trúc Nhi sắp xếp?

Còn tốt bụng giới thiệu sư phụ chạm ngọc cho chất nhi của Mạnh Lai nữa ư?

Mạnh cô nương họ Mạnh, Mạnh Lai cũng họ Mạnh.
"Không dám, không dám..." Mạnh Lai luống cuống tiếp tục khiêm tốn, lúc này đang là tiết trời giá rét của mùa đông, vậy mà ông ấy lại căng thẳng đến nỗi đầu toát cả mồ hôi.

Trở thành thân thích của Yến Vương gia là chuyện mà Mạnh Lai chưa bao giờ nghĩ tới, cũng không dám nghĩ tới từ trước đến nay. Thế nhưng bây giờ A La đã sinh con cho Yến Thế tử, lại còn sinh đôi, chắc chắn sau này họ sẽ là thân thích rồi.

"Mạnh hộ vệ, khi nào bổn vương sắp xếp chuyện ở kinh thành xong sẽ trở về Quan Châu ngay. Lúc đó, bổn vương sẽ cho ngươi và Tư Lượng nghỉ thêm mấy ngày để hai ngươi về nhà đoàn tụ với gia đình."
"Hồi bẩm Vương gia, người nhà của thuộc hạ cũng từ Tây Châu chạy nạn đến Quan Châu. Nhờ có sự thu xếp của Thế tử gia, họ đã may mắn được định cư tại Phúc Lai thôn ở Cát Tường trấn. Còn người nhà đang sống tại ngõ Hoa Mạch là chất nhi của thuộc hạ, được Thế tử gia làm trung gian, giới thiệu nên lên kinh thành học nghệ, khắc điêu chạm ngọc."

Số thành viên trong đội cận vệ lên đến một trăm người, họ chẳng những phải thông thạo võ công mà còn có kinh nghiệm thực chiến, quan trọng hơn là phải có lòng trung thành tuyệt đối với Vương gia. Do đó, Mạnh Lai không dám giấu giếm Yến Vương gia bất cứ điều gì, nghiêm túc trả lời toàn bộ tin tức của người nhà mà mình vừa được biết.

Phúc Lai thôn?
Mạnh Lai ở nhà xếp thứ hai, phụ thân của Mạnh cô nương là con út trong nhà.

Yến Vương gia bỗng dưng nhìn về phía Mạnh nhị bá: "Mạnh hộ vệ, có phải ngươi có một chất nữ tên là Mạnh Thanh La không?"

"Đúng vậy, thưa Vương gia!" Mạnh Lai trả lời bằng giọng điệu đầy khiêm tốn và thản nhiên.
Ơ?

Ừ nhỉ!

Yến Vương gia ngạc nhiên đến mức trợn to hai mắt, kế đó phá lên cười sặc sụa, hắn ta vỗ vào bả vai của Mạnh Lai một cách gần gũi: "Ôi chao, ôi chao! Mạnh Lai, Mạnh hộ vệ à, từ nay về sau hai chúng ta sẽ là thân thích rồi... Ha ha ha, thú vị thật, thú vị thật! Đúng là nhân sinh hà xứ bất tương phùng mà!"


"Tạ ơn Vương gia, tạ ơn Vương gia đã nghĩ cho thuộc hạ!" Cả Trần Tư Lượng ℓẫn Mạnh Lai đều vội vàng đồng thanh nói ℓời cảm ơn với hắn ta, họ biết ơn hắn ta từ tận đáy ℓòng.







Bình Luận (0)
Comment