Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 366 - Chương 366: Mạnh Tướng Quân, Ngươi Áy Náy Quá Muộn Rồi, Quá Trễ Rồi

Chương 366: Mạnh Tướng Quân, Ngươi Áy Náy Quá Muộn Rồi, Quá Trễ Rồi
Chương 366: Mạnh Tướng Quân, Ngươi Áy Náy Quá Muộn Rồi, Quá Trễ Rồi
canvasb2b3660.png“Lúc ta cần ngươi nhất ngươi, ngươi không có mặt. Giờ đây, ta đã không cần ngươi nữa, mẫu thân cũng đi rồi, ngươi nói xin ℓỗi còn có nghĩa ℓý gì?

Sau này, ngươi ℓàm Mạnh tướng quân, ta ℓàm khuê nữ của nhà Mạnh Tử Nghi ở Phúc Lai thôn. Mỗi người có số mệnh của riêng mình, sống tốt phần mình.”

Nói xong, Mạnh Thanh La sải bước rời đi.

“A La, con có thể không tha thứ cho cha, nhưng con hãy mang theo những thứ này...”



“Không cần, ta đã ℓấy rồi, những thứ kia ngươi hãy đổi thành bạc mà chia cho người nhà của các tướng sĩ đã chết trong trận chiến này.” Mạnh Thanh La vừa đi vừa đáp ℓại hắn ta, mới đó, bóng dáng nhỏ bé của nàng đã biến mất trong bóng đêm.

Mạnh Thượng Phi đứng đó, nhìn bóng ℓưng cách mình càng ngày càng xa. Hắn ta đưa tay ra, muốn níu ℓấy thứ gì nhưng rồi ℓại buông tay xuống, không còn sức để níu ℓấy thứ mình muốn níu kéo nữa.

Nàng cởi bỏ y phục binh lính trên người lại cải trang thành đại phu, cũng lau sạch vết nhọ nồi trên mặt.

Nàng vừa đi vào lều vải, bên trong hệt như nàng đoán, ai nấy đều bận rộn.

Mạnh Thanh La bước vào, không nói nhiều lời, lập tức đón người bệnh.

Bởi vì buổi tối không công thành nữa nên vết thương do đao và kiếm nhiều hơn, vết phỏng và vết thương do trúng tên ít hơn.
Mạnh Thanh La cũng không che giấu y thuật của mình, dùng trâm bạc cầm máu, lặng lẽ lấy ra nước linh tuyền rồi đổ vào chậu đã được khử trùng, dùng nước linh tuyền làm nước tiêu viêm để rửa sạch vết thương. Vết thương nhỏ thì bôi thuốc rồi băng bó, vết thương lớn thì khâu lại rồi mới bôi thuốc và băng bó.

Nàng đeo khẩu trang, vẻ mặt nghiêm túc, cũng không nói chuyện với người khác, chỉ thỉnh thoảng trò chuyện với binh lính bị thương binh về tình hình thương tích và điều cần chú ý. Nàng băng bó cho người này xong lại xem cho người kế tiếp, tốc độ nhanh đến nỗi làm các đại phu khác trố mắt ngạc nhiên.

Các đại phu khác thì thầm to nhỏ với nhau trong lúc nghỉ tay, nghe ngóng xem nàng là ai. Kết quả nghe ngóng một lúc cũng không ai quen biết nàng.

Mọi người đều bận, cho dù trong lòng nghĩ gì cũng không có ai tiến đến bày tỏ sự sùng bái hoặc tỏ ý đố kị, tò mò hay bới lông tìm vết.
Chiến trận đã kết thúc, ngoại trừ những binh lính bị thương đã được đưa vào, không còn thêm binh lính khác nữa. Điều này khiến tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, bao gồm cả Mạnh Thanh La.

Mọi người cùng nhau bận rộn, rất lâu sau đó, cuối cùng đa phần binh lính bị thương trong lều đều đã được băng bó kỹ. Mọi người nhận ra người bị thương nhẹ thì được đại phu trong quân chữa trị, còn người bị trọng thương, thậm chí là bị thương mức độ vừa phải đều do Mạnh Thanh La chữa trị.





Hắn ta quay đầu nhìn đồ vật trên bàn, đứng ở đó bất động hồi lâu. Hài tử của hắn ta trưởng thành rồi, trong thời gian hắn ta không chăm sóc, nàng đã trở thành một con chim ưng dũng mãnh bay lượn trên bầu trời, không còn cần bất cứ ai che mưa chắn gió cho mình nữa.

Thậm chí, nàng có thể không quản ngàn dặm xa xôi tới chiến trường giúp hắn ta bắt được cả nhà Tề Vương muốn trốn thoát. Thậm chí còn giúp các đại phu trong quân chữa trị vết thương cho tướng sĩ.

Lúc trước, Thường Ngộ Hỉ nói với hắn ta, trong quân bỗng nhiên xuất hiện một vị đại phu có y thuật cao minh, hắn ta còn cảm thấy kỳ lạ. Bây giờ nghĩ lại, chắc chắn là nàng rồi.

Chắc nàng theo Mạnh lão bà tử học y từ nhỏ, sau này lại bái Tiết thần y làm sư, đi theo Mạnh lão gia học võ. Bây giờ, y thuật cao minh, võ công cũng cao cường, nàng thật sự không cần một phụ thân như hắn ta nữa.
Sau khi bước ra khỏi thư phòng, Mạnh Thanh La phát hiện bên ngoài đều là quan binh. Quan binh đã bao vây Tề Vương phủ, hai nơi nhà bếp và nhà kho đều đã bị thiêu rụi, lửa cũng đã được dập tắt.

Chủ tử và hạ nhân của Tề Vương phủ đều bị đưa về một chỗ, quan binh đang lần lượt lục soát người và tịch thu tài sản ở từng viện tử,.

Mạnh Thanh La nhìn qua một lượt, sau đó lặng lẽ rời đi.

Nàng lại trở về lều vải của quân y, trong trận chiến vừa rồi chắc chắn có thêm rất nhiều người bị thương.




Bình Luận (0)
Comment