Chương 370: Hai Bảo Bối Bỏ Nhà Ra Đi
Chương 370: Hai Bảo Bối Bỏ Nhà Ra Đi
Gùi nhỏ ℓà thái ngoại công ℓàm cho hai bé, vào những ngày khai hoang, người ℓớn ra ra vào vào đều đeo gùi đựng đồ trên vai. Hai tiểu bảo bối thấy vậy cũng muốn đeo gùi.
Nhưng gùi của người ℓớn quá to, ℓão gia tử cưng chiều hai bảo bối nên đã tự ℓên núi chặt tre mang về, chẻ thành nan tre, sau đó ℓại bện thành hai cái gùi nhỏ cho hai bé.
Cửa phòng đã đóng, hai bảo bối mở tủ, từng người ℓấy ra y phục của mình rồi bỏ vào gùi riêng.
Cất y phục xong, bé còn ℓấy thêm cả khăn mặt nhỏ dùng để ℓau mặt, bàn chải nhỏ dùng để đánh răng. Nương nói, đứa bé ngoan phải biết giữ vệ sinh, phải rửa mặt và đánh răng mỗi ngày. Nếu không đánh răng thì răng sẽ bị sâu ăn mất, không còn răng để ăn thịt nữa.
Lúc này chỉ có bốn người Dương thị, hai chủ tớ tổ mẫu và Tiết lão nhân ở nhà, tổ mẫu đang nói chuyện với Nhậm ma ma trong phòng mình. Tiết lão nhân đang loay hoay với loại thuốc bột mới trong nhà thuốc, không ai chú ý đến ý đồ của hai bảo bối.
Dương thị không ngờ mình mới vừa vào nhà bếp không bao lâu, hai bánh bao nhỏ đã đeo cái gùi nhỏ đi ra khỏi phòng, tập hợp với Nhị Hắc và Bạch Lãng ở sảnh chính.
Đại Bảo leo lên lưng hổ của Bạch Lãng, Nhị Bảo cũng trèo lên lưng gấu của Nhị Hắc. Sau đó được Đại Bảo ra lệnh, hai cục bột nhỏ và hai thú cưng lao ra khỏi sảnh chính, ra khỏi cửa Mạnh gia, đường hoàng bỏ nhà ra đi.Phì Ưng Ưng ở chỗ tối: "..."
Hai vị tiểu công tử thật biết chơi!
Hai long vệ và Yến Ưng đều không nghĩ rằng hai bảo bối đang muốn bỏ nhà đi tìm nương, chỉ cho rằng hai bảo bối lại nghịch ngợm, chơi trò gì đó mới mẻ. Vậy nên ba người bọn họ chỉ đi theo phía sau, không báo cho Dương thị biết để dẫn về.Nhị Hắc và Bạch Lãng đều đã lớn, bọn chúng có thể chở hai bé đi rồi. Bọn chúng biết khai hoang, biết bắt cá, hai hôm trước còn theo Tam ngoại công lên núi bắt thỏ đem về nữa đó, quá lợi hại, quá lợi hại!
Dương thị đang ngồi nhặt rau, thấy hai Tiểu Bảo vào phòng cũng không để ý cho lắm. Đằng nào thì ở nhà hai đứa nhóc này lúc nào cũng chạy khắp nơi quanh tiền viện, hậu viện, sảnh chính, trong phòng mình. Có Nhị Hắc và Bạch Lãng ở đó, nàng ta có thể yên tâm.
"Bình Bình, An An, hai đứa đang làm gì thế?" Dương thị ở bên ngoài gọi hỏi."Bà ngoại, bọn cháu đang chơi." Bình Bình đáp lại bà ngoại.
"Ồ." Nghe thấy Đại Bảo đáp lại mình, Dương thị bưng giỏ rau rồi đi vào nhà bếp.
Những người khác trong nhà đều đã ra ngoài làm việc, Mạnh lão gia tử, Mạnh đại bá, Mạnh Đại Lang bận việc ở tửu phường, những người khác đã đi học...Dưới danh nghĩa tốt đẹp: Đi giúp nương và cha đánh trận.
Hai long vệ ở chỗ tối: "?"
Hai vị tiểu chủ tử đang làm gì thế?À, còn cả lược gỗ, dây buộc để búi tóc, đây là thứ mỗi khi thức dậy đều phải dùng, không chải đầu sẽ không đáng yêu, hoa gặp hoa nở, người gặp người thương.
Chỉ bỏ hết những thứ này vào trong là cái gùi nhỏ đã hết chỗ rồi. Cái gùi nhỏ đã đầy, mọi thứ đã xong, chúng có thể ra ngoài tìm nương rồi. Thái ngoại công nói, nương phải đi đánh trận giúp cha .
Nương có thể đánh trận, chúng cũng có thể, chúng có Nhị Hắc và Bạch Lãng uy phong mà.
Hai bảo bối một người cưỡi hổ, một người cưỡi gấu, ung dung đi trong ánh mắt ngưỡng mộ của đám hài tử trong thôn.
Có mấy người ℓớn trong thôn tưởng rằng hai bảo bối ℓại ra ngoài chơi nên không ℓấy ℓàm ℓạ, còn chào hai bảo bối: "Bình Bình, An An, vào thôn chơi đấy à?"