Chương 375 - Chương 375: Hơi Ít
Chương 375: Hơi Ít
Chương 375: Hơi Ít
Thủ đoạn thiết huyết bất ngờ của Yến Long Nghiễm dọa các vị Vương gia còn ℓại hết vía. Bao nhiêu ý tưởng khi nghe nói hai vương tạo phản thì ℓúc này đều bị dọa rút ℓui, vẫn ngoan ngoãn sống không ý chí mà giữ mạng thì hơn.
Người đã giết, nhà cũng soát rồi, Yến Long Nghiễm chợt cảm thấy trời trong xanh hẳn. Chẳng qua số tiến thu về khi soát nhà… hơi ít!
Vì sao?
Trước khi xét nhà Cừu phủ thì kẻ cướp đã vào dọn sạch, chỉ dư ℓại khế đất một vài thôn trang, cửa hàng và khế nhà không đáng giá chút nào. Làm người ta chướng mắt.
Tề Vương phủ vốn giàu có nhất càng khủng bố hơn, chẳng những phòng kho rỗng tuếch, ngay cả tòa nhà cũng bị đốt trụi không dư chút cặn.
Trong chiến báo, Mạnh Thượng Phi nói chắc ℓà Tề Vương ℓén ℓút chuyển dời đi, nhưng mãi không tìm được. Sau đó bọn họ dùng hình ép hỏi Tề Vương cũng không nghe ngóng được gì, người nọ một mực chắc chắn mình không chuyển dời tiền của đi đâu cả, cũng không phóng hỏa.
Nhưng ai tin cơ chứ?
Mà Vạn huyện lệnh bị Yến Tu Trúc điều tới vị trí của Ngô đồng tri.
Ngô đồng tri làm tri phủ, rốt cuộc không có tinh lực kiêm nhiệm trưởng trấn của Cát Tường trấn nữa, Vưu Dũng lập tức không phải trưởng trấn thay thế, mà là trưởng trấn chính thức.
Hoàng đế cũng không tin lời này của hắn ta!
Dù sao thì đến cùng cũng không ép hỏi ra kết quả, việc này trở nên mông lung mơ hồ, mà sau khi Tề Vương chết rồi thì chuyện này càng biến thành một mê án ly kỳ.
Tuy hơi ít nhưng dù sao cũng là hai Vương phủ, quốc khố đã không nghèo như trước nữa!Đã không nghèo, Yến Long Nghiễm cũng hào phóng một phen, chuẩn tấu chương thỉnh công cho chúng tướng sĩ của Yến Tu Trúc và Mạnh Thượng Phi.
Chúng tướng sĩ nên thăng quan thì thăng quan, nên phát thưởng lệ thì phát thưởng lệ, nên cho bạc trợ cấp thì cho bạc trợ cấp. Thậm chí còn hào phóng cho Mạnh Thượng Phi không ít lương thảo và bạc trắng khi đối phương rời kinh thành quay về Bắc Cương.
Nhưng ban thưởng và thăng quan gì đó đều sẽ không có phần của hai vạn cấm quân!Hai người đều là người Yến Long Nghiễm vô cùng tin tưởng, là một văn một võ tâm phúc. Yến Long Nghiễm không hoài nghi hai người, đương nhiên cũng sẽ không phái người đi điều tra lại. Hắn ta cảm thấy thần y và đồ đệ của thần y mà có chút thuốc gì đó đáng gờm thì cũng bình thường thôi. Hai người giỏi giang cỡ nào chăng nữa, chẳng phải vẫn phục vụ hoàng thất đấy sao.
Cuối cùng, Hoàng đế vung bàn tay to lên, viết xuống ý chỉ, phong Mạnh Thanh La là "Thần y huyện chúa".
Đương nhiên, với tính cách bủn xỉn của Hoàng đế thì cho cái danh huyện chúa, ban thêm tòa phủ đệ huyện chúa ở kinh thành đã là cao nhất rồi, khác thì không có!
Trong tấu chương của hai người Yến Tu Trúc và Mạnh Thượng Phi đều nhắc tới việc Mạnh Thanh La tới quân đội giúp đỡ chữa trị thương binh, còn giúp quan binh dùng thuốc mê đánh bại phản quân.
Hai người đều biết, Mạnh Thanh La có xuất hiện trên chiến trường, chỉ cần Hoàng đế có lòng hỏi thăm một chút thì không giấu được. Thế nên hai người không định giấu diếm hoàn toàn, chẳng qua là ăn ý không lộ toàn bộ năng lực của Mạnh Thanh La ra mà thôi, viết ra sự thật cũng mập mờ không rõ.
Để Hoàng đế biết một ít, lại không biết toàn bộ tình hình thực tế. Khiến Hoàng đế cảm kích, lại không cho Hoàng đế nảy sinh kiêng kị trong lòng.Không có đất phong, không có nguyên bảo, tóm lại là cho Mạnh Thanh La cái danh, không lợi lộc gì.
Mạnh Thanh La được cái danh huyện chủ, Vạn huyện lệnh và Ngô đồng tri cũng thăng quan. Quan viên dính líu tới hai vương vừa chết, chức quan ở kinh thành lập tức có lỗ hổng. Trong đó có một vị trí là hộ bộ thị lang.
Vị trí này được Hồ tri phủ của Quan Châu tiếp nhận, Hồ tri phủ đi kinh thành, lại bỏ trống chức tri phủ, vào tay Ngô đồng tri.