Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 376 - Chương 376: Vị Trí Khó Giữ Được

Chương 376: Vị Trí Khó Giữ Được
Chương 376: Vị Trí Khó Giữ Được
canvasb2b3760.pngTrong suốt thời gian ấy, Liễu Bất Phàm ngoại trừ ℓúc đến nhà sư phụ mình thì ngày nào cũng ở ngõ Hoa Hạng đọc sách, đóng cửa không ra,chuẩn bị kỳ thi mùa xuân.

Liễu Bất Phàm bận rộn quá, Nhị Lang ℓưu ℓạc thành gã sai vặt kiêm trù tử của người này. Bởi vì muội muội trước khi đi đã dặn dò, muốn hắn ta chăm sóc tốt cho Liễu Bất Phàm.

Vì thế, hiện tại Nhị Lang mặt xám mày tro ở trù phòng nấu nước hầm canh gà mái già cho Liễu Bất Phàm bồi bổ!

canvasb2b3761.pngTrong hoàng cung, Hoàng thượng Yến Long Nghiễm vui sướng hớn hở!

Kim công công đi tới: "Hoàng thượng?"

"Đi, đi nói một tiếng, hai ngày kế tiếp nghỉ buổi triều sớm. Nói trẫm bệnh nặng, không thể lâm triều, mà chân thái tử vừa khá hơn, cũng không tiện vất vả giám quốc. Toàn triều nghỉ ngơi."
Kim công công: "..."

Ta thấy không phải Hoàng thượng bệnh nặng, mà là Thái hậu nương nương xuất cung, trong cung không ai quản được ngài nữa!
Mẫu hậu đi vắng, không ai dám quản hắn ta, phản quân bình định rồi, an lòng, cuối cùng hắn ta cũng có thể vui sướng to gan ngủ cho đẫy giấc!

"Hoàng hậu, trẫm cảm thấy hai ngày nay cơ thể càng nặng nề hơn, người cũng mệt mỏi… Hay là để trẫm cho đám lão đầu đáng ghét kia nghỉ phép nhé?" Yến Long Nghiễm nằm trên nhuyễn tháp, Hoàng hậu nương nương tự mình xoa trán và huyệt Thái Dương cho hắn ta.
Nếu thái tôn Yến Mân đang khổ học trong cung biết tâm tư hoàng tổ mẫu nhà mình thì chắc lại khóc đến long trời lở đất, thương tâm muốn chết, lăn qua lộn lại!

So với hai đệ đệ, hắn ta đã không còn là bé cưng đáng yêu vô địch nữa rồi, không phải ‘một cành hoa’ và ‘bé xinh nhất’ của Phúc Lai thôn nữa thì chớ, giờ ngay cả vị trí tiểu tằng tôn Hoàng tổ mẫu yêu nhất cũng không giữ được à?
"Hoàng thượng, nếu đã xử lý xong đại sự thì muốn nghỉ ngơi hai ngày thì nghỉ đi. Hai ngày không lâm triều cũng không có gì đáng lo ngại." Hoàng hậu nương nương cười trả lời, cũng không chọc phá tâm tư của Hoàng thượng, biết là chính hắn muốn nghỉ ngơi mà thôi.

"Hoàng hậu đúng là hiền lành, rất hiểu lòng trẫm!" Yến Long Nghiễm gật đầu khen ngợi, hô ầm lên với bên ngoài: "Kim Vọng Vũ, Kim Vọng Vũ…"
Kim công công cũng chỉ dám nói thầm trong bụng, lập tức xoay người rời đi truyền ý chỉ.

Dù sao Hoàng thượng có nghỉ hay không thì Kim công công cũng không nghỉ được. Thật là mệnh khổ mà.
Hoàng thượng vui vẻ, thật ra Thái hậu nương nương cũng vui vẻ. Thái hậu ở thâm cung lâu năm như vậy rồi, mãi mới có thể ra ngoài thăm thú.

Huống chi còn là đi đất phong của tiểu nhi tử nữa chứ, nơi đó có tiểu tôn nhi bà ấy yêu thương, còn có một đôi tiểu tằng tôn bà yêu nhất nữa.


Tội nghiệp thay, hắn ta từ vị trí đáng yêu vô địch hạ xuống thành đáng thương vô địch!

canvasb2b3762.pngKim công công vừa chạy vội tới để tuyên chỉ, còn chưa kịp thở thì ℓại phải nhấc đôi chân già nua của mình ℓên, đi báo cho bách quan: Mấy hôm nữa, sứ giả của Đại Thần quốc sẽ tới, buổi chầu sớm vẫn diễn ra bình thường!

Khi Yến Long Nghiễm dẫn Thái tử Yến Tu Phân và quan viên Đại Yến đi mở cổng thành, đón sứ giả của Đại Thần, ngay khi Thần Hoàng Tây Môn Vô Trần tới, đám người Thái hậu nương nương cũng đến Yến Vương phủ ở Quan Châu.

Mạnh nhị bá và Trần Tư Lượng còn chưa bước vào Yến Vương phủ thì đã nhận được ℓệnh của Yến Vương gia ngay trước cửa vương phủ, bảo hai người cưỡi ngựa về nhà.

Mạnh nhị bá: “...”





Bình Luận (0)
Comment