Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 398 - Chương 398: Long Vệ Đã Về Rồi Sao?

Chương 398: Long Vệ Đã Về Rồi Sao?
Chương 398: Long Vệ Đã Về Rồi Sao?
canvasb2b3980.png“A La!” Mạnh Thanh La vừa bước ra từ trong phòng bếp đã nghe thấy Yến Tu Trúc gọi mình.

"Ơ? Sao ngươi ℓại đến đây? Không phải ngươi nói phải về phủ thành hai ngày sao?" Mạnh Thanh La chậm rãi đi tới.

"Việc khẩn cấp đã được giải quyết xong, ta vừa theo đoàn xe ℓương thực trở về."

“À.” Mạnh Thanh La gật đầu.

“Ta đến nói mới nàng một tiếng, người phái đi Doãn Châu đã trở ℓại rồi."

Hửm? Long vệ đã về rồi sao?

"Đi, chúng ta đi ra ngoài nói, vừa đi vừa nói chuyện." Mạnh Thanh La ℓiếc nhìn phòng bếp, thu hồi ánh mắt rồi đưa tay nắm chặt tay áo Yến Tu Trúc, kéo hắn đi về phía ngoài cổng nhà.





"Tin tốt đi!"

"Tin tốt là nhà cữu cữu nàng sau khi nhận được thư của Liễu Bất Phàm thì không bao lâu sau đã xuất phát đến Doãn Châu, chạy đến kinh thành muốn tìm nàng. Lúc long vệ quay về thì bọn họ đã trên đường đến kinh thành rồi, ta đoán sau khi đến kinh thành không tìm được nàng thì sẽ đợi đến khi Liễu Bất Phàm thi xong, hai người sẽ cùng nhau đến Quan Châu thăm nàng. Tin xấu là việc điều tra thân thế của nương nàng Dương thị vẫn chưa có tiến triển gì, không tìm thấy người năm đó đã mua bán bà ấy."

"Còn một tin tốt nữa, cũng là tin khó tin nhất, đó là long vệ điều tra ra thân nương Liễu thị của nàng không phải do ngoại công và bà ngoại ở Doãn Châu của nàng sinh ra mà là dưỡng nữ của bọn họ, ngay từ khi còn nhỏ đã được hai người ôm về nhà. Bây giờ hai vị lão nhân đã không còn nữa, ngay cả cữu cữu ở Doãn Châu của nàng cũng không biết sự thật, cho nên thân thế thân nương Liễu thị của nàng cũng trở nên mơ hồ, không thể tra ra được kết quả cuối cùng."

Yến Tu Trúc nói xong, nhìn Mạnh Thanh La với ánh mắt xin lỗi.
Hai người bước ra khỏi cửa.

“Nói đi, bây giờ có thể nói rồi.” Mạnh Thanh La ra hiệu cho Yến Tu Trúc.

Trước khi tìm ra chân tướng sự thật, Mạnh Thanh La không muốn Dương thị biết nàng đang điều tra thân thế của bà ấy, kẻo bà ấy lại ôm hy vọng chờ đợi, nếu lỡ không tra ra được gì thì bà ấy sẽ rất thất vọng.

"Có ba tin tức, có tốt có xấu, nàng muốn nghe tin tốt hay tin xấu?" Yến Tu Trúc nhìn Mạnh Thanh La.
Mạnh Thanh La đứng đó một lúc lâu không nói một lời, nàng khẽ thở dài, chuyện gì thế này, thân thế của dưỡng mẫu còn chưa điều tra ra mà bây giờ lại phát hiện thân thế của thân nương cũng mơ hồ. Nàng quả thật muốn học theo Nhị Hắc, hừng hực lửa lật bàn luôn!

"Không sao đâu, người của ngươi đã cố gắng hết sức rồi, đều là chuyện cũ xảy ra từ mười, hai mươi năm trước, không dễ điều tra, ngươi không cần phải cảm thấy áy náy. Ta tin rằng chỉ cần sự thật tồn tại, thì nó sẽ được đưa ra ánh sáng, chẳng qua là sự thật này cần chúng ta phải kiên nhẫn chờ đợi.”

Mạnh Thanh La kéo kéo ống tay áo Yến Tu Trúc, bàn tay nhỏ còn lén lén lút lút vói vào trong ống tay áo, vụng trộm nắm bàn tay lớn của Yến Tu Trúc để tỏ ý an ủi.

Yến Tu Trúc: "..." Nghịch ngợm!




Bình Luận (0)
Comment