Chương 434: Không Làm Nữ Đế
Chương 434: Không Làm Nữ Đế
"Phương pháp này quá cấp thấp, dù sao hắn cũng ℓà Thế tử hoàng thất, không phải người bình thường, hơn nữa còn ℓà người ngươi nhìn trúng, thủ đoạn này vô dụng với hắn. Ta có kế hoạch khác, vài ngày nữa ngươi sẽ biết. Giờ ngươi không cần phải xen vào, chuyện này không ℓiên quan gì đến ngươi, ngươi không biết gì cả." Tây Môn Vô Trần mỉm cười thần bí.
Mạnh Thanh La câm nín nhìn hắn ta, còn phải giữ bí mật đến thế cơ à? Ta ℓại không đi tiết ℓộ cho hắn!
Nhưng ngẫm ℓại thì không biết vẫn hơn, dù sao giờ nàng chính ℓà vị hôn thê của Yến Tu Trúc, nàng biết thì khác nào ℓiên thủ người ngoài "ức hiếp" hắn!
Mạnh Thanh La: "..."
Vân Ngũ:"..."
Nhị Hắc: "..."
Tây Môn Vô Trần sửng sốt, sau đó cười phá lên!Vân Ngũ và Tây Môn Vô Trần không ngờ chuyện xảy ra bất chợt như vậy, hai người đưa mắt nhìn nhau, không nói gì, chờ Mạnh Thanh La hỏi.
Ngay sau đó, Mạnh Thanh La đã lên tiếng: "Vân hộ vệ, sáo xương này của ngươi từ đâu ra?"
"Mạnh cô nương, sáo xương này là của ta, trước khi ta làm hộ vệ ngự tiền cho Hoàng thượng từng là một long vệ. Mỗi long vệ Đại Thần đều có một cái này, là dấu hiệu riêng của long vệ Đại Thần, người còn, sáo còn, người mất, sáo hỏng."Mạnh Thanh La: "... ’
Rồi, giờ thì hay rồi, nàng phải đền xiêm y cho người ta nữa!
Mạnh Thanh La câm nín nhìn mảnh áo bị rách của Vân Ngũ, sáu đó… hửm? Đó là cái gì?Nhà chủ đại quý nhân chính là hoàng cung? Chủ tử chính là Hoàng đế Đại Thần?
Thế… người tứ gia gia từng phải liều mạng bảo vệ là ai?
Thật lâu sau, Mạnh Thanh La chậm rãi dời ánh mắt, nhìn về phía Tây Môn Vô Trần.Vân Ngũ không sợ Nhị Hắc một tát chụp nằm sấp à? Đúng là kẻ tài cao gan cũng lớn, cậy mình giỏi quyền cước!
"Nhị Hắc, không được làm khách bị thương đâu đấy. Nếu ngươi dám làm người ta bị thương là cắt ăn luôn!" Mạnh Thanh La vẫn không nhịn được nhắc nhở.
Nàng không nói thì còn không sao, vừa nhắc nhở xong, móng vuốt Nhị Hắc nâng cao muốn chụp Vân Ngũ giật mình cuộn lại, sau đó rụt về. Kết quả là vuốt sắc của nó không cẩn thận quát phải áo của Vân Ngũ, chẳng những xé rách lớp áo trước ngực Vân Ngũ, còn kéo cái gì Vân Ngũ đeo trên cổ ra ngoài, lộ ra trước mắt mọi người.Mạnh Thanh La vội vàng tiến lên vài bước, đứng trước mặt Vân Ngũ, nhìn chằm chằm thứ trên cổ hắn ta. Đây… đây không phải là sáo xương à?
Nàng vươn tay cầm xem xét, tuy hai chiếc sáo xương giống nhau như đúc, nhưng đây không phải cái của gia gia!
Bởi vì mỗi khi gia gia nhớ tứ gia gia thì đều lấy ra lau chùi nên mặt ngoài bị lau mòn một lớp, mà cái này mới hơn cái kia nhiều!Long vệ Đại Thần?
Mạnh Thanh La ngây ngẩn cả người, đứng tại chỗ không ngừng lượt lại những lời gia gia từng nói trong đầu.
Chẳng lẽ tứ gia gia từng là long vệ của Đại Thần?