Chương 435 - Chương 435: Manh Mối
Chương 435: Manh Mối
Chương 435: Manh Mối
Buổi trưa nàng còn hứa hẹn với gia gia ℓà không nói với bất cứ ai, thế mà chưa đến đêm đã phải ℓàm ‘tiểu phản đồ’ của gia gia rồi!
"Nếu ta nói, giờ ta biết một chút rồi, hơn nữa còn ℓà vừa biết cách đây không ℓâu thì hai ngươi tin không?"
Tây Môn Vô Trần: "..."
Đổi ℓàm bất cứ ai, hắn ta sẽ nói không tin, nhưng chỉ cần ℓà A La thì hắn ta tin, không tin phải tin!
A La nói trắng thì ℓà trắng, nói đỏ thì ℓà đỏ chứ sao nữa!
Vân Ngũ: "..."
Ta hơi không tin thì phải ℓàm sao bây giờ?
Giàn nho ở sân sau là do Mạnh Thanh La nhờ mấy người tam bá dựng cho nàng.
Thời tiết ấm áp là có thể gieo nho, Mạnh Thanh La tìm hạt giống nho ăn xong giữ lại ra, để mấy người gia gia trồng. Kết quả là bọn họ thật sự giục mầm được. Thế nên nàng trồng vài cây sau viện, chờ đến mùa hè thì nơi này sẽ xanh tươi vô cùng, ngồi dưới giàn nho hóng mát nói chuyện nghỉ ngơi là tốt nhất.
Mạnh Thanh La rót chén trà cho Tây Môn Vô Trần, cũng rót cho chính mình, uống liền tù tì hai chén giải khát, lau miệng sạch sẽ rồi mới chậm rãi kể lại chuyện lão gia tử nói với mình trưa nay cho hai người nghe.
"Đầu đuôi câu chuyện là như vậy đấy. Hiện tại ta to gan suy đoán, tứ gia gia của ta từng là long vệ hoàng thất các ngươi. Đứa bé ông ấy cần bảo vệ khi đó chắc chắn là người của hoàng thất, hơn nữa đứa nhỏ đó đã được tứ gia gia bảo vệ an toàn, giao cho một gia đình nuôi nấng. Có lẽ khi đó tứ gia gia sợ gia gia biết chuyện sẽ bị liên lụy, hoặc có lẽ vết thương quá nặng không kịp dặn dò gia gia ta kỹ lưỡng, thế nên gia gia ta chỉ biết có vậy thôi. Những chuyện khác các ngươi hiểu rõ hơn ta nhiều." Mạnh Thanh La thuật lại xong, làm ra tổng kết.
Nhưng liếc nhìn chủ tử Hoàng đế nhà mình, cái mặt tin lắm. Nếu chủ tử tin thì hắn ta cũng tin!
"Tin!" Chủ tớ hai người trăm miệng một lời.
Tin là tốt rồi!
"Đi thôi, tới trong viện nhà ta lại nói. Cả buổi trưa rồi, miệng khát chân mỏi, chúng ta ngồi xuống từ từ nói."Thời gian này, trong nhà cũng chỉ có sư phụ và chủ tớ tổ mẫu chủ ở nhà, những người khác không phải đang làm việc tại hai xưởng thì là đang vội vàng dưới ruộng, không ảnh hưởng bọn họ nói chuyện bí mật.
Sau khi về đến nhà, người trong nhà đúng là đều ra ngoài cả rồi.
Mạnh Thanh La dẫn hai người ngồi xuống giàn nho giữa sân sau. Hai bé cưng gặp được Trụ Tử và Bảo Miêu thì tiếp tục dẫn hai thú cưng chơi đùa với hai ca ca ở bên ngoài.
Mạnh Thanh La sẽ không ép hai bé cưng cùng về nhà, vừa lúc người lớn có chuyện cần nói."Ngươi nói không sai, hơn ba mươi năm trước Đại Thần cung biến, đệ đệ của phụ hoàng ta, tam Hoàng tử tự xưng là bản thân trị quốc mạnh hơn phụ hoàng ta rất nhiều, bất mãn Hoàng gia gia chỉ định phụ hoàng ta làm Thái tử thừa kế ngai vàng, âm mưu thúc đẩy chính biến. Khi đó, ta và muội muội được mẫu hậu liều mạng bảo vệ mới có thể khiến long vệ dẫn hai huynh muội chúng ta chạy thoát hoàng cung. Sau đó ta được phụ hoàng tìm về, nhưng muội muội không có tin tức. Nếu không có gì bất ngờ, người tứ gia gia của ngươi liều chết bảo vệ chính là muội muội của ta, công chúa Vô Song." Tây Môn Vô Trần chậm rãi nói.
"Nhưng còn tình hình trong long vệ, Vân Ngũ sẽ biết rõ hơn ta một chút." Tây Môn Vô Trần nói tới đây thì nhìn về phía Vân Ngũ: "Ngươi có thể điều tra ra trong số các tiền bối của ngươi có long vệ nào nhà ở Đại Yến không?"
"Hoàng thượng, chuyện này không phải chuyện khó, có thể biết ngay bây giờ!" Vân Ngũ lập tức đáp lời, sau đó lấy sáo xương ra, thổi một đoạn giai điệu ngắn, có vận luật.
Lát sau, một người áo đen che mặt bay từ nóc nhà Mạnh Thanh La xuống, quỳ dưới chân Tây Môn Vô Trần và Vân Ngũ: "Thỉnh chủ tử phân phó!"