Chương 472 - Chương 472: Truyền Ngự Y
Chương 472: Truyền Ngự Y
Chương 472: Truyền Ngự Y
“Truyền ngự y, truyền ngự y, đầu trẫm đau như búa bổ, ℓòng đau như thắt, e rằng trẫm gặp đại nạn rồi...” Yến Long Nghiễm yếu ớt nói.
Kim công công trợn mắt trắng tận mấy ℓần, nếu ℓà trước kia, ông ta đã tin trò quỷ của Hoàng đế rồi.
Rõ ràng sáng sớm hôm nay Viện thủ đại nhân mới đến bắt mạch bình an cho ngài, nói ℓà mạch đập mạnh, hiện giờ tuy thân thể của Hoàng thượng không phải khỏe đến mức đánh chết được một con trâu nhưng xem tấu chương, thượng tảo triều thì không thành vấn đề.
Ồ, chỉ ℓà không nên ℓao tâm, ℓao ℓực, thức đêm, huyện chủ đã nhắc nhở rồi, ℓao ℓực và thức đêm nhiều quá thì chỉ có chờ chết!
“Ngoài truyền ngự y ra còn phải truyền Thái tử, truyền các đại thần đắc ℓực của trẫm đến đây...” Yến Long Nghiễm tiếp tục ℓầm bầm.
“Hoàng thượng, rốt cuộc ngài bị ℓàm sao?” Lúc bấy giờ Kim công công mới nhận ra điều bất thường, nhiều ℓời hỏi một câu.
“Làm sao? Làm sao? Kim Vọng Vũ, ngươi mù à, trẫm đổ bệnh, đổ bệnh đấy!”
“Đi, vào trong rồi nói.” Hoàng hậu nương nương lập tức vui vẻ ra mặt, đi vào Đông cung trước.
Sau khi vào Đông cung, Thái tử mới nói với Hoàng hậu: “Phụ hoàng nói thân thể không khỏe nên để nhi thần trông coi đất nước, bắt đầu từ tảo triều ngày mai, triều lớn triều nhỏ đều sẽ đều do nhi thần chủ trì, tất cả chính lệnh đều do nhi tử ban bố.”
Nghe vậy, Hoàng hậu nương nương và Thái tử phi vừa kinh ngạc vừa vui mừng, cho người hầu hai bên lui xuống, cả nhà âm thầm nói chuyện với nhau.
Chỉ có điều, Thái tử không biết rằng, trên đường hắn ta bước lên ngai vàng, phụ hoàng của hắn ta đã tự tay đào một cái hố lớn đợi hắn ta nhảy xuống.Nói xong, Kim công công lập tức rời đi, Yến Long Nghiễm cũng không tiếp tục giả bệnh nữa mà tựa lưng lên ghế, ngẩn ngơ nhìn trần nhà, không để ý đến hình tượng chút nào.
Haiz, không làm Hoàng đế cũng được, đợi sau khi Thái tử trông coi đất nước một thời gian, nắm rõ quốc sách và tình hình trong nước, hắn ta sẽ nhường ngai vàng cho Thái tử!
Còn về sính lễ của Đức Chiêu công chúa, cứ để cho Thái tử và Yến Thế tử đau đầu nghĩ cách đi, coi như là một lần khảo nghiệm năng lực của hai huynh đệ bọn họ!
Khi nào chuẩn bị xong sính lễ khi ấy hai người bọn họ sẽ thành thân, hắn ta không có bản lĩnh đó, vậy thì cứ mặc kệ bọn họ là được!
Yến Long Nghiễm đã suy nghĩ thông suốt, ngay tức khắc tinh thần phấn chấn, ngồi nghiêm chỉnh trên ghế, trước khi Thái tử và mấy vị đại nhân bước vào Ngự thư phòng, hắn ta đã trở lại với hình tượng đế vương lúc trước.
Đông cung.
Thái tử phi và Hoàng hậu nương nương đứng ở cửa Đông cung, đợi Thái tử quay về mà lòng như lửa đốt.
Bọn họ nghe nói Yến Long Nghiễm bỗng nhiên truyền Thái tử và mấy vị trọng thần đến Ngự thư phòng, không biết là chuyện tốt hay là chuyện xấu, cứ thấp thỏm không yên.“Nô tài biết Hoàng thượng bị bệnh rồi, nô tài đi truyền ngự y đến xem cho ngài thôi nhé? Hoàng thượng đừng làm khổ Thái tử và các vị đại nhân nữa, được không ạ? Đôi chân già này của lão nô chạy đi chạy lại cũng khó khăn lắm!”
“Ai làm khổ? Trẫm không có làm khổ. Trẫm chỉ muốn hạ chỉ để Thái tử trông coi đất nước, để mấy vị đại thần đắc lực kia giúp Thái tử trị quốc thôi! Đồ lão già nhà ngươi, nếu không phải nể tình ngươi đi theo trẫm mấy chục năm qua, với tật nhiều lời của ngươi, trẫm đã trị tội đại bất kính của ngươi rồi, hừ!”
“Vâng, vâng, là do lão nô nhiều lời, lão nô tự đánh miệng mình, tự phạt mình.” Kim công công thấy Hoàng đế không rên rỉ nữa, còn có sức mắng mình, ông ta biết ngay là Hoàng đế lại giả vờ đổ bệnh, thế là tươi cười đưa tay đánh nhẹ vào mặt mình.
“Vậy Hoàng thượng chờ chút, lão nô đi truyền người đến!”Thái tử bước ra khỏi Ngự thư phòng, vừa đến Đông cung đã bị mẫu hậu và thê tử của mình vây lấy, sau lưng hai người còn có tiểu bằng hữu Yến Mân đi theo.
“Hoàng nhi...”
Hoàng hậu tiến lên kéo tay Thái tử, Thái tử phi đứng đó cũng chăm chăm nhìn, không dám cất tiếng hỏi.
Thái tử hết ôm Hoàng hậu rồi lại quay sang ôm Thái tử phi, nói ba chữ vào tai hai người: “Là chuyện tốt!”