Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 520 - Chương 520: Vũ Tiểu Dật

Chương 520: Vũ Tiểu Dật
Chương 520: Vũ Tiểu Dật
canvasb2b5200.png"Hồi tướng quân, ℓà ở đây." Vũ Tiểu Dật gõ vào ngực mình: "Tiểu nhân trúng tên, mũi tên đã đâm sâu vào cơ thể, đại phu trong quân không thể cứu được nên đã từ bỏ. Lúc ấy ta chỉ biết nằm ở đó chờ chết mà thôi, không ngờ thần y ca ca ℓại đến. Huynh ấy xuất hiện trước mặt ta như thể thần tiên giáng trần, sau đó huynh ấy đã cứu ta!"

Càng về sau, nghĩ đến việc có thể sẽ không còn được gặp ℓại người ca ca đã đối xử tốt với mình ấy, vành mắt Vũ Tiểu Dật hơi đỏ hoe.

Hả?

canvasb2b5201.png"Biết, huynh ấy họ Liễu, cũng rất trẻ, nhìn có vẻ không ℓớn hơn ta bao nhiêu."

"Vậy à..." Yến Ưng bừng tỉnh, gật đầu, chỉ vào Vũ Tiểu Dật và nói với Viên tướng quân: "Ta chọn người này, ngươi ghi vào danh sách đi."

Một người luôn luôn mong nhớ ân nhân cứu mạng của mình, thậm chí vì ân nhân cứu mạng là đại phu nên muốn đi theo huyện chủ cũng biết y thuật thì hoàn toàn không cần phải lo lắng sau này hắn ta sẽ phản bội huyện chủ.

"Được."
Được biết mình đã được chọn, Vũ Tiểu Dật vui vẻ ra khỏi đội ngũ, đứng sau Yến Ưng và Viên tướng quân, sau đó cười toe toét với các đồng đội của mình, để lộ hàm răng trắng bóc.

"Trong số các ngươi, còn ai được Liễu thần y cứu nữa không?" Yến Ưng tiếp tục hỏi bảy người còn lại.

"Ta!"
Vũ Nhị Bảo, mười lăm tuổi, là người của Tam Nguyên thôn ở ngoại ô kinh thành, phụ mẫu trong nhà còn khỏe mạnh, có một đệ đệ và một tỷ tỷ, nhưng không có họ hàng thân thích phức tạp khác.

Trần Hiểu Hoàn, mười lăm tuổi, là người của Kết Ngạnh thôn ở ngoại ô kinh thành, trong nhà có một quả mẫu và một đệ đệ, hai tỷ tỷ.

Trần Lương Tử, mười lăm tuổi, là người của Kết Ngạnh thôn ở ngoại ô kinh thành, phụ mẫu trong nhà khỏe mạnh, tổ mẫu và tổ phụ cũng còn, cũng có một đệ đệ và một muội muội.
Sau khi biết hoàn cảnh gia đình của bốn người, Yến Ưng phát hiện chỉ có Vũ Tiểu Dật là kỳ lạ. Theo luật trưng binh của Đại Yến, những người ở độ tuổi như nó, lại còn là con trai độc nhất trong nhà thì sẽ không bắt buộc nhập ngũ.

Tuổi tác thì không có gì kỳ lạ, độ tuổi của binh lính nhập ngũ trong quân đội Đại Yến thấp nhất không được thấp hơn mười ba tuổi, bốn người này đều vào doanh trại quân đội vào mùa thu năm ngoái.

"Nhà ngươi chỉ có một đứa con là ngươi, sao ngươi lại tới đây?" Yến Ưng tò mò hỏi Vũ Tiểu Dật.
"Ta muốn đi!"

"..."

Có đến năm trong bảy người đồng ý, Yến Ưng một lần nữa dò hỏi cặn kẽ năm người này, sau đó từ đây chọn ra ba người phù hợp nhất.
Thấy những vết sẹo với kích thước khác nhau mà tám người kia để lộ ra, Yến Ưng không sao kìm nén nổi sự xúc động trong lòng mình, thầm cảm kích và kính nể Mạnh Thanh La hơn.

"Giỏi lắm, giỏi lắm, các ngươi đều rất giỏi! Mà ngoại trừ Vũ Tiểu Dật ra, ta phải chọn thêm ba người nữa, trong các ngươi có ai muốn đi theo không?"

"Ta muốn đi!"
"Ta!"

"..."

Yến Ưng hỏi mới biết hóa ra cả bảy người đều được Liễu thần y cứu, có điều chúng có rất nhiều vết phỏng, vết sẹo trúng tên, vết đao không phải là số ít, có người chỉ bị thương nhẹ, nhưng cũng có người bị thương rất nặng.








Bình Luận (0)
Comment