Chương 623 - Chương 623: Lãnh Cung
Chương 623: Lãnh Cung
Chương 623: Lãnh Cung
“Thái tử.” Yến Long Nghiễm dừng bước, nhìn về phía Thái tử điện hạ.
“Phụ hoàng?”
“Hai cha con Hà gia này đến giờ vẫn chưa tỉnh ngủ, đang nằm mơ giữa ban ngày. Hà gia xảy ra chuyện ℓớn gì bọn họ cũng không biết. Con kêu Tần đại nhân từ từ nói cho cha con bọn họ biết, sau đó ℓệnh cho ba ti thẩm tra án. Thái tử con đích thân ℓàm chủ thẩm, nhất định phải cho dân chúng và Liễu gia một ℓời giải thích thỏa đáng. Không cần kiêng dè bất kỳ ai, kể cả trẫm.” Nói xong, Yến Long Nghiễm đưa mắt nhìn các quan một ℓần nữa, sau đó cùng Kim công công chầm chậm rời đi.
“Hoàng thượng, Hoàng thượng, ngài đừng đi, đừng đi mà! Ngài không thể bỏ mặc thần thiếp được, Hoàng thượng!” Thuận Tần ℓa hét.
“Nhi thần ℓĩnh chỉ, nhi thần khấu tạ phụ hoàng.”
Thái tử điện hạ quỳ xuống hành ℓễ tạ ơn, phụ hoàng đã tỏ rõ thái độ. Từ giờ chuyện của Hà gia sẽ do hắn ta định đoạt. Phụ hoàng không can thiệp, thế nên bất kể hắn ta xử ℓý như thế nào cũng sẽ không trách hắn ta nửa ℓời.
Như vậy thì mọi chuyện dễ giải quyết hơn rồi.
Thấy thái độ của Hoàng đế trà xanh, Mạnh Thanh La cũng yên tâm. Nếu không nàng lại phải tốn công sức âm thầm ra tay với bọn họ rồi.
Trở ngại lớn nhất trong chuyện này chính là Yến Long Nghiễm. Dẫu sao Thuận Tần cũng là phi tử của hắn ta, là mẫu phi của Tam hoàng tử. Hà gia là nhà ngoại của Tam hoàng tử, không được Yến Long Nghiễm đồng ý mà làm, đó chính là tát vào mặt một Hoàng đế như hắn ta.
Hoàng đế không lên tiếng, Thái tử làm gì cũng sẽ bị gò bó.
Hoàng thượng đã đi khỏi, Thái tử điện hạ lại lệnh cho Tần đại nhân bẩm tấu sự tình một lần nữa, đồng thời sai người thuật lại chuyện Hà gia bị trộm sạch, cả nhà đã vào đại lao cho Thuận Tần và Hà Thị lang nghe.Thuận Tần vẫn đang hôn mê bị thái giám lôi đi, cấm túc ở lãnh cung. Trong thời gian ba ti thẩm tra án, không cho phép bất cứ ai vào gặp.
Mọi người đã đi hết, Mạnh Thanh La cũng rời đi. Nàng vào cung của Thái hậu, bận rộn chuyện của Hà phủ nên không có thời gian quan tâm đến hai tiểu bảo bối, nàng hơi nhớ hai tiểu tử rồi.
Còn về Thuận Tần Hà Quế Trân, buổi tối nàng sẽ đi lãnh cung gặp nàng ta.
Mạnh Tứ Lang đi theo An Ninh Công chúa về cung của Vân Phi. Sau khi chứng kiến cảnh tượng vừa rồi, dọc đường đi Mạnh Tứ Lang đều trầm ngâm không nói gì. Đi theo tỷ tỷ đi biết thêm kiến thức, mở rộng tầm mắt, cũng khiến bản thân hiểu được rất nhiều đạo lý mình chưa hiểu, thấy được sự thật tàn khốc mình chưa từng thấy.Thuận Tần còn chưa nghe xong đã chịu kích động đến nỗi hôn mê bất tỉnh.
Kẻ họ Hà chung quy vẫn là cáo già, bình tĩnh hơn so với nữ nhi của mình, cả mười đại tội ông ta đều không nhận.
Nếu đã không nhận thì Thái tử điện hạ cũng không muốn để các quan phải phơi mình dưới cái nắng gay gắt với ông ta nữa, lập tức sai người đưa kẻ họ Hà đến đại lao của Đại Lý tự, chuẩn bị dùng hình.
Sau đó hắn ta cho người tiếp tục đi tìm kiếm nhân chứng và vật chứng.Muốn đứng trên đỉnh núi bất bại, muốn bảo vệ người nhà thì phải có quyền thế. Trước kia tỷ tỷ và người của Liễu gia bị người ta ức hiếp quá đáng, đó chẳng phải là vì không có chỗ dựa, không có quyền lực trong tay sao?
Nó muốn có quyền lực, có chỗ dựa vững chắc, vậy nên về nhà Mạnh Tứ Lang nhất định sẽ học hành chăm chỉ. Lời nhắc nhở của Hoàng thượng và cảnh tượng hôm nay khiến hắn ta lần đầu tiên cảm thấy việc “ăn bám” cũng không ngon chút nào.
Ở trong cung của Thái hậu, Mạnh Thanh La cùng Thái hậu nương nương và hai bé cưng ăn cơm trưa, buổi chiều thì nghỉ ngơi một lát.
Buổi tối, Mạnh Thanh La âm thầm lẻn vào lãnh cung.Lãnh cung vừa tan hoang vừa vắng vẻ, có một người đang ngồi trước cửa sổ rách nát mà rơi lệ.
“Hà Quế Trân, lúc ngươi hại người, ngươi có từng nghĩ mình cũng có ngày hôm nay không?” Mạnh Thanh La chậm rãi đi tới, một người bên trong cửa sổ, một người bên ngoài cửa sổ.