Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 631 - Chương 631: Nàng Nên Gọi Là Mẫu Phi

Chương 631: Nàng Nên Gọi Là Mẫu Phi
Chương 631: Nàng Nên Gọi Là Mẫu Phi
canvasb2c6310.pngMới đó Xe ngựa đã đến Yến Vương phủ.

Có ban bảo bối đến, Yến Vương phủ bỗng chốc náo nhiệt hơn hẳn.

Yến Vương phi đang ở trong phòng mình, mặt ủ mày chau than thở, nóng quá, nóng quá! Nàng ấy muốn cởi hết y phục trên người mình xuống.

Nhưng không được, không được. Đây không phải ℓà Nam Cương, đây ℓà kinh thành. Lúc nào nàng ấy cũng phải ra dáng Yến Vương phi, phải ăn mặc đoan trang, cử chỉ khéo ℓéo để tránh bị Thái hậu biết được, ℓại nói nàng ấy không ra thể thống gì, trách mắng nàng ấy.

Nàng ấy muốn trở về Quan Châu sớm.

Nghe hạ nhân bẩm báo Mạnh Thanh La và mấy đứa nhỏ tới, Yến Tu Trúc cũng quay về, nàng ấy hết sức vui mừng, từ trong phòng chạy bước nhỏ ra ngoài đón.

“A La, Bình Bình, An An, Mân Nhi, Trúc Nhi... Các con về rồi.”

Mạnh Thanh La quay sang nhìn Yến Tu Trúc: “Bây giờ chàng cho người đến ngõ Hoa Mạch kéo toàn bộ băng tồn trong hầm ở hậu viện về đây, không cần để lại.”

“Hả? Không cần đâu, không cần đâu, A La, kéo hết đến đây thì các con dùng cái gì? Hai hài tử phải dùng băng, nếu không sẽ nổi rôm trên người, buổi tối cũng không ngủ ngon giấc.” Yến Vương phi liên tục khoát tay.

“Bá nương, người đừng lo, ta và Thái hậu nương nương hợp tác làm ăn. Đó là bán băng, khối băng nhiều lắm, không cần phải lo lắng.”
Chưa thấy Yến Vương phi đâu, giọng nói đã vang đến khách sảnh.

Mạnh Thanh La và Yến Tu Trúc đưa mắt nhìn nhau Mạnh Thanh La bật cười, còn Yến Tu Trúc thì bất lực. Mẫu phi của hắn là vậy, không học được dáng vẻ khuê tú nhà người ta.

“Tính tình của bá nương rất tốt, lòng ngay dạ thẳng, phóng khoáng cởi mở, ta rất thích.” Mạnh Thanh La cười nói.
Yến Vương phi và Yến Tu Trúc đồng thời nhìn Mạnh Thanh La, Yến Tu Trúc hết sức ngạc nhiên: “Bán băng? A La, sao ta không biết nàng tích trữ nhiều nhiều băng như vậy?”

“Vừa rồi trên đường tới đây ta quên nói với chàng chuyện này, không phải là tích trữ mà là thỉnh thoảng ta có cách có thể sản xuất ra băng vào mùa hè, ta hợp tác với Thái hậu chủ yếu là để mượn uy danh của người, sản xuất và bán băng đều là người của ta làm, sau đó ta sẽ chia một ít lãi cho Thái hậu nương nương.”

“Ồ... Vậy ư?”
Chẳng mấy chốc Yến Vương phi cùng ba đứa nhỏ vây quanh đã đi vào khách sảnh, miệng cười không ngớt: “A La, con làm xong chuyện ở kinh rồi phải không? Bây giờ rảnh rồi chứ?”

“Vâng, con làm xong rồi, làm xong rồi.” Mạnh Thanh La cười đáp, sau đó lại hỏi nàng ấy: “Bá nương, thời tiết ngày càng nóng, băng trong phòng người có đủ dùng không? Con thấy băng và khí lạnh trong khách sảnh này không đủ.”

“Không gọi là đủ, năm ngoái chúng ta không ở nhà, bình thường chỉ có mình Trúc Nhi là chủ tử ở đây, rất ít người sống trong Yến Vương phủ ở kinh thành. Vậy nên nó không chuẩn bị băng lạnh, bây giờ phải sai quản gia đi mua nhưng cũng sắp không có mà mua nữa rồi.” Yến Vương phi không biết Mạnh Thanh La hỏi vậy có ý gì nên thành thật trả lời.
“Nàng nên gọi là mẫu phi.” Yến Tu Trúc bắt bẻ.

“Vẫn chưa thành thân mà, bây giờ gọi cái gì? Khi nào hai chúng ta thành thân ta sẽ gọi.” Mạnh Thanh La cũng không ngượng ngùng không xấu hổ, lập tức vặn lại hắn.

Yến Tu Trúc: “...”
Mạnh Thanh La nói xong, Yến Vương phi và Yến Tu Trúc đều kinh ngạc, trên đời này còn có cách như vậy sao?

Nhưng hai người có thể hiểu được lý do vì sao Mạnh Thanh La muốn hợp tác với Thái hậu nương nương, có thể sản xuất băng để bán vào mùa hè, việc này chắc chắn sẽ thu về một khoản lợi lớn, vả lại hợp tác với Thái hậu nương nương cũng sẽ bớt đi nhiều phiền toái không đáng có.


“Tổ mẫu, tổ mẫu, chúng cháu tới rồi.” Nghe thấy tiếng của Yến Vương phi, Bình Bình và An An nhanh chân chạy đến.

“Ngũ vương tổ mẫu, ngũ vương tổ mẫu... cháu cũng tới rồi.” Yến Mân không chịu yếu thế, cũng chạy theo hai bé cưng.

“Ấy, ấy... Bé ngoan, đều là bé ngoan.” Nghe vậy Yến Vương phi Diêu Mỹ Lệ rất vui, hai tôn nhi ngày càng yêu quý và thân thiết với nàng ấy, khiến nàng ấy vui đến nỗi giọng đáp lại còn cao hơn cả quãng tám.





Bình Luận (0)
Comment