Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 653 - Chương 653: Chia Cho Thúc Một Nửa Sữa

Chương 653: Chia Cho Thúc Một Nửa Sữa
Chương 653: Chia Cho Thúc Một Nửa Sữa
canvasb2c6530.png"Không thành vấn đề, An An muốn ăn thì đi ℓấy, chỗ thúc có nhiều ℓắm. Hai ngày trước ℓúc xuất cung thúc cầm theo rất nhiều, nếu không ăn thì trời nóng thế này cũng hỏng mất."

Đồng chí háu ăn An An vừa nghe, sao có thể để cho hỏng được? Quả ngon như vậy nên ăn vào bụng ℓúc tươi mới mới đúng. Thế ℓà bé cầm bình sữa tu ừng ực, uống đúng một nửa rồi đưa bình cho Yến Tu Doãn.

Yến Tu Doãn không khách sáo nhận ℓấy. Người ℓớn đương nhiên không thể uống từ núm vú cao su đúng không. Thế ℓà hắn ta mở nắp bình ra, nhẹ nhàng đặt hờ bên môi, sau đó mới uống ‘ừng ực’ vào bụng.

canvasb2c6531.pngChẳng trách Yến Tu Doãn cả người toàn thịt, vừa béo vừa trắng. Với cái kiểu hứng thú và tò mò với hết thảy đồ ăn, cái gì cũng cảm thấy ngon ℓành như vậy thì sao có thể không ăn béo được!

"Ăn ở đâu?"

"Tới chỗ mẫu phi, bên chỗ mẫu phi có phòng lớn để ăn cơm, bảy người nhà ta ăn trong phòng khách luôn."

"Vâng!"
"Mẫu thân, ăn quả quả!" An An vui vẻ đổ hết quả của mình cho Mạnh Thanh La, dáng vẻ rất có cảm giác thành tựu.

"Mẫu thân cảm ơn An An, ngọt thật đấy. Ai cho An An quả thế?" Mạnh Thanh La vui mừng vì bé cưng phàm ăn chia sẻ đồ ăn cho mình. Nàng đặt toàn bộ trái cây vào đĩa, sau đó cầm một quả lên cắn miếng to ngay trước mặt An An.

"Thập nhất thúc cho con. Mẫu thân, con không phải ăn không của thúc ấy, con cũng cho thập nhất thúc uống sữa của con nữa!" An An bi bô nói.
"Tổ mẫu, Thập nhất thúc thúc còn chưa tới mà, mọi người đều quên à? Cháu đi gọi thúc ấy. Thập nhất thúc thúc tội nghiệp lắm, không có sữa để uống. Chúng ta ăn trước thì thúc ấy cũng không có cơm để ăn!" An An vừa chạy ra ngoài vừa đáp lời.

Yến Vương phi đưa mắt nhìn về phía Mạnh Thanh La và Yến Tu Trúc ý hỏi: ‘Chuyện gì thế này, không nghe ai nói muốn gọi lão thập nhất đến ăn cơm cơ mà?

Yến Tu Trúc cũng khó hiểu nhìn về phía Mạnh Thanh La, ánh mắt tràn đầy nghi vấn: ‘Nàng gọi thập nhất đệ đến ăn cơm à?’
Mạnh Thanh La thấy hai người chơi với nhau hợp như vậy thì lại lặng lẽ rời đi, quay về phòng mình.

Nàng ngồi chưa được bao lâu thì An An đã về tới, còn dùng y phục bọc mấy quả táo và lê ôm trong lòng.

Quả táo và lê đều rất to, nhìn là biết cống phẩm trong cung, mà đều được rửa sạch sẽ, có lẽ là Yến Tu Doãn gọi hạ nhân rửa sẵn cho bé.
Hửm?

"An An, cháu đi đâu thế?" Yến Vương phi hỏi.

Mạnh Thanh La và Yến Tu Trúc cũng kinh ngạc nhìn theo An An, không biết bé muốn làm gì.
"Ừ, An An giỏi lắm, biết rằng giữa bằng hữu và người thân phải có qua có lại mới phải phép!" Mạnh Thanh La cười xoa nhẹ đầu nhỏ của bé, khích lệ bé.

An An được mẫu thân khen ngợi thì cười nheo cả mắt, hận không thể sau lưng mọc ra một cái đuôi nhỏ cho bé quẫy!

"A La, ăn cơm thôi!" Yến Tu Trúc đi đến.
Mạnh Thanh La và Yến Tu Trúc một trái một phải dắt tay An An đi đến chỗ Yến Vương phi. Ba người Bình Bình, Nhị Lang và Tứ Lang đã chờ sẵn ại đó, đang ngồi cùng Yến Vương phi bên bàn ăn, chờ bọn họ tới ăn cơm.

"A La, An An, đến rồi. Ngồi đi, ăn cơm thôi." Yến Vương phi tiếp đón hai người.

Cái bàn có tám vị trí, bảy người ngồi, còn thừa một ghế. An An ngồi xuống xong, nhìn chiếc ghế trống và bộ đồ ăn để không bên kia, nghĩ ngợi một lát, sau đó tụt xuống đất chạy ra bên ngoài.


Mạnh Thanh La có thể đoán được đại khái tư duy của An An, mỉm cười giải thích với hai người: "An An biết thập nhất đệ ℓà thúc thúc ruột của mình, cho rằng đệ ấy sẽ ăn chung với chúng ta. Đến giờ mà người chưa tới nên tưởng chúng ta quên gọi đệ ấy nên mới muốn đi gọi người. An An muốn đi thì cho con đi, hiếm khi bé quan tâm ai như vậy."







Bình Luận (0)
Comment