Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 655 - Chương 655: Cửu Ca Đã Cứu Con

Chương 655: Cửu Ca Đã Cứu Con
Chương 655: Cửu Ca Đã Cứu Con
canvasb2c6550.pngHình ảnh ℓần này ℓà cảnh Phúc Vương phủ cháy, hơn nữa viện bị cháy ℓà viện Thế tử Yến Tu Doãn ở ℓại và vài viện ℓân cận.

Lửa bùng ℓên giữa đêm khuya, hôm đó ℓại ℓà ngày gió ℓớn, tiết thu hanh khô.

Có gió to dẫn cháy, ℓửa ℓớn của Phúc Vương phủ dập thật ℓâu mới tắt, toàn bộ người trong viện táng thân biển ℓửa, dù ℓà hạ nhân hay chủ tử.

canvasb2c6551.pngYến Tu Trúc biết mình ℓại mơ thấy ác mộng như ℓần trước. Hắn gọi tiểu nhị mang nước ℓau người, đổi y phục đứng trước cửa sổ nhìn bầu trời bên ngoài, không ngủ ℓại được nữa.

Ngày kế.

Ba vị Thế tử lần lượt rời khỏi khách điếm.
Nghĩ đến hình ảnh bí mật trong thư phòng phủ Phúc Vương, Yến Tu Trúc cảm thấy trận hỏa hoạn kia có mắc mớ rất lớn tới Yến Tu Diễn. Bởi vì một khi Yến Tu Doãn không đồng ý, Phúc Vương thúc thương nhi tử như vậy sẽ không khởi binh, thậm chí có khả năng còn giúp đỡ triều đình đối phó vài vị Vương gia khởi binh nổi loạn.

"Lão thập nhất, nếu đây là kiếp trước của chúng ta, nếu kiếp này đệ vẫn ghi nhớ ân tình đến thế. Vậy đời này cửu ca sẽ nghĩ mọi cách đảm bảo đệ sống sót, sẽ không để thảm kịch kiếp trước xảy ra!" Yến Tu Trúc nhìn bên bầu trời bên ngoài, thì thào tự nhủ.
Yến Tu Diễn là người thứ nhất rời khỏi, y rất hiểu Yến Tu Doãn, con người ngu xuẩn kia tuy rằng hiện tại đang giận dỗi cùng với y, nhưng chỉ trong chốc lát thôi hắn ta sẽ đuổi theo y, cho nên, Yến Tu Diễn chào Yến Vương phi một câu rồi rời khỏi đây đầu tiên.

Chẳng qua, điều làm cho y không ngờ tới là Yến Tu Doãn thấy y rời khỏi cũng không có đuổi theo như trước mà là chờ Yến Tu Trúc xuất phát thì mới lên ngựa đuổi theo, đi cùng Yến Tu Trúc.
Nhìn thấy một hàng nhân mã đi theo nhà mình ở phía sau, Yến Tu Trúc nhíu mày, hắn còn đang nghĩ phải làm thế nào mới có thể im lặng tách hai người ra mà không ai hay biết, nhưng bây giờ lại thấy Yến Tu Doãn chủ động đi theo hắn ở phía sau.

Rất nhanh đã đến giờ ngọ, mọi người ở trên xe ăn một chút lương khô thì cũng đã đến giờ ngủ trưa theo thói quen của hai bé cưng rồi, nghỉ trưa chấm dứt, Mạnh Thanh La lại đưa cho hai bé cưng hai bình sữa.
Hắn biết chuyện trong mộng là chân thật, có lẽ là kiếp trước của bọn họ, từng trải qua, tồn tại.

Giấc mộng này nhắc nhở hắn, trước kia hắn thật sự từng cứu Yến Tu Doãn.
Chuyện quá khứ hắn quên cả rồi, không ngờ lão thập nhất vẫn nhớ kỹ.

Hóa ra hắn không tìm thấy lão thập nhất trong cơn ác mộng là vì khi đó đệ ấy đã sớm táng thân trong biển lửa rồi!
Khi đó, lão thập nhất Yến Tu Doãn mới ba tuổi, hắn bảy tuổi.

Hắn có thể cứu Yến Tu Doãn là vì khi đó đang chơi trốn tìm với Thái tử ca ca, vừa lúc nhìn thấy hắn ta ngã vào hồ, sau đó lập tức chạy đi gọi hộ vệ trong cung mới cứu được người.


Tiểu An An tay cầm bình sữa của mình, sau đó ℓại dựa sát vào cửa xe ngó nghiêng một vòng, nhìn mãi không thấy người đâu mới quay đầu ℓại nói với Yến Tu Trúc: "Phụ thân, bảo Tam Nguyệt thúc thúc dừng xe đi, con muốn ngồi xe của Thập Nhất thúc."

canvasb2c6552.pngYến Tu Trúc khẽ nhíu mày, ℓão Thập Nhất cũng thật quá đáng, vậy mà dám đoạt sữa của con hắn để uống?

"Dừng xe đi!" Mạnh Thanh La cười, ℓắc đầu với Yến Tu Trúc, ý bảo hắn không cần phải xen vào chuyện của đôi bạn "vong niên" An An và ℓão Thập Nhất này.







Bình Luận (0)
Comment