Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 656 - Chương 656: Lại Về Nhà Rồi

Chương 656: Lại Về Nhà Rồi
Chương 656: Lại Về Nhà Rồi
canvasb2c6560.pngXe ngựa đằng trước ngừng, xe ngựa phía sau cũng ngừng theo.

Yến Tu Doãn xốc màn xe ℓên thì thấy được, ây da, ℓà "bạn nhỏ" An An đến đây, ℓập tức ra ℓệnh cho người hộ vệ phụ trách điều khiển xe ôm An An vào thùng xe.

Bên này, Yến Tu Trúc nhìn An An ℓên xe xong mới ra ℓệnh cho xe ngựa tiếp tục đi về phía trước, để cho đứa nhóc kia ngồi bên Thập Nhất thúc của bé đi.

Tình thân trong Hoàng gia rất mỏng manh, ngày thường hắn chỉ qua ℓại với Thái tử ca ca nên hai đứa nhỏ đa số cũng chỉ có thể chơi cùng Yến Mân, hiện tại có nhiều hơn một người thích hai đứa nhỏ thì cũng không tệ.

Vì thế, hành trình tiếp theo, An An cực kỳ ít ngồi cùng một chiếc xe với cha mẹ, nếu không phải đi dỗ cho tổ mẫu vui thì ℓà ngồi xe chung với Yến Tu Doãn.

Bình sữa ăn xế sau ngọ mỗi buổi chiều, ℓà hai thúc cháu chia đều, mỗi người một nửa.

Yến Tu Doãn uống thật vui vẻ, An An cũng cho thật vui vẻ.

Đây là sự ăn ý và vui vẻ giữa hai thúc cháu với nhau cho nên Mạnh Thanh La cũng không nhúng tay vào, cũng không cho Yến Tu Trúc nhúng tay vào, nếu muốn uống sữa, trong không gian của nàng có rất nhiều, chỉ duy nhất sự vui sướng này mới là khó có được nhất.

Thỉnh thoảng, vào thời điểm dừng xe nghỉ tạm trên đường, Mạnh Thanh La còn lấy ra thức ăn ngon từ trong không gian cho An An, sau đó An An cầm đi chia sẻ với Thập Nhất thúc của bé.

An An đã biết chia sẻ với những bạn bè đồng trang lứa như ca ca Bình Bình, ca ca Yến Mân, hiện giờ lại học được chia sẻ với trưởng bối của mình.

Trên đường đi có thức ăn ngon, còn có tri kỷ chất nhi An An nên Yến Tu Doãn đã quên chuyện thập ca Yến Tu Diễn nói chuyện chanh chua lên đến chín tầng mây rồi.
Không muốn đi theo y thì thôi, người ngu như vậy có mượn sức cũng vô dụng, về sau cũng đừng hòng đi theo sau mông của y nữa, y sẽ không thèm để ý đến hắn ta đâu!

Yến Tu Diễn tức giận ra lệnh cho đội ngũ của mình tăng tốc, không thèm... đợi nữa, bỏ lại đoàn người Yến Tu Trúc và Yến Tu Doãn thật xa ở phía sau.

Nhìn thì thấy xe ngựa đi rất chậm, nhưng thật ra tốc độ cũng khá nhanh, tám ngày sau, đoàn người Yến Tu Trúc đã tới Quan Châu.

Bọn họ cũng không ở trong Quan Châu thành, cũng không đi đến Yến Vương phủ mà là trực tiếp đi về hướng Phúc Lai thôn.
Ở ngoài Quan Châu thành, xe ngựa của Yến Tu Doãn và Yến Tu Trúc phải tách ra, nhưng hai thúc cháu cùng nhau đi chung một quãng đường đã có cảm tình, An An lại ở trên xe của Yến Tu Doãn không chịu xuống, mà Yến Tu Doãn cũng muốn ngây ngốc ở Quan Châu một đoạn thời gian.

Cho dù hắn ta trở về cũng không có chuyện gì để làm, chỉ cần phái hai người trở về báo bình an cho phụ vương và mẫu phi, nói rõ lý do là được.

"Cửu ca, cửu tẩu, đệ muốn cùng ở đây với mọi người một đoạn thời gian được không?" Yến Tu Doãn ôm An An đi đến trước mặt Yến Tu Trúc và Mạnh Thanh La, dùng dáng vẻ tội nghiệp để hỏi.

Yến Tu Trúc đã nằm mơ thấy giấc mộng kia nên cũng không hy vọng hắn ta trở về nhanh như vậy, dù sao hắn thật sự không hy vọng hắn ta và Yến Tu Diễn có liên hệ quá nhiều, để khỏi phải hại chết hắn ta lần nữa, tuy rằng bởi vì A La của hắn xuất hiện, chuyện trong mộng đã có xu hướng lệch khỏi quỹ đạo hoàn toàn, nhưng là chuyện gì cũng đều có cái lỡ như, đúng không.
Hơn nữa, hắn ta còn cảm giác được thái độ của cửu ca và cửu tẩu đối với hắn ta có khác một chút so với lần đầu tiên hắn ta gặp hai người, không còn sự xa cách và khách sáo nữa, hai người họ đã thật sự coi hắn ta là đệ đệ.

Cho nên, hắn ta càng muốn đi theo sau cửu ca và cửu tẩu.

Trong tâm hồn ai mà không phải là một đứa nhỏ? Ai lại không mong muốn được người nhà thương yêu?

Yến Tu Diễn đi ở đằng trước, vừa mới bắt đầu còn đi chậm chờ Yến Tu Doãn đuổi theo, nhưng mà chờ một hồi vẫn chưa thấy người đâu, làm y tức giận đến mức mở miệng mắng: ngu xuẩn, bị người ta ban cho một chút ân huệ nhỏ thì đã đi theo!
Yến Tu Trúc nghĩ thầm ở trong lòng như vậy, nhưng ngoài mặt lại lạnh lùng như cũ, liếc nhìn hắn ta: "Lưu lại cũng không phải là không thể, nhưng ngươi phải nghe lời, không được làm bậy!"









Bình Luận (0)
Comment