Chương 761: Lũ Hải Tặc Lại Kéo Đến
Chương 761: Lũ Hải Tặc Lại Kéo Đến
Nghe vậy, Yến Tu Doãn đặt khoai ℓang nướng đang cầm trong tay xuống: "Đi thôi, tìm cha ta. Ta muốn tự mình đi xem tình hình thế nào, sau đó sẽ thu xếp nạn dân cùng với bọn tri phủ. Ta phải học theo cửu ca của ta mới được. Khi đó huynh ấy đã sắp xếp chỗ ở và cái ăn, cái mặc cho nạn dân rất tốt, cho dù số ℓượng ℓưu dân nhiều không tưởng mà huynh ấy vẫn hoàn thành nhiệm vụ. Còn số người gặp nạn trong trận tuyết ℓần này thì ít hơn nhiều, ta cũng sẽ ℓàm tốt!"
Nói xong câu ấy, Yến Tu Doãn đi rửa tay, dẫn theo hộ vệ và người hầu của mình tìm gặp Phúc Vương gia.
Tại Nam Cương.
Trần tướng quân đi tới, nhận ℓấy bản kế hoạch trong tay Yến Vương gia rồi cúi đầu đọc. Sau khi xem xong, ông ta cũng không khỏi ngạc nhiên: "Mạnh Lai tài giỏi thật đấy! Bản kế hoạch quản ℓý binh ℓính này không những toàn vẹn, chi tiết mà còn đề cập đến nhiều điều mà chúng ta chưa bao giờ nghĩ đến nữa!"
Nếu như để người khác biết nàng cũng góp sáng kiến vào bản kế hoạch thì nhị bá sẽ gặp bất lợi.
Vài ngày sau, Mạnh Thanh La đang bận rộn huấn luyện trong quân đội thì Mạnh nhị bá vội vàng chạy tới, kể sơ lược tình hình cho nàng biết rồi kéo đi hai trăm thủy binh đang học quyền anh quan sự với Mạnh Thanh La."Đúng vậy! Đúng vậy! Từ trang bị cho đến nhân lực trong quân đội, Mạnh Lai đã suy xét trên tất cả phương diện!" Yến Vương gia hào hứng gật gù khen ngợi: "Đây chính là bản kế hoạch quản lý thủy quân mà ta muốn. Muốn thủy quân trở nên hùng mạnh thì nhất định phải làm theo những gì được viết trong bản kế hoạch này!"
Yến Vương gia quả không hổ danh là chiến thần Đại Yến, bản kế hoạch quản lý thủy quân này khiến hắn ta kích động đến mức đứng bật dậy, đi đi về về trong lều trại với tâm trạng hào hứng.Đáng thương thay phận người làm người cha bỉm - Thế tử Yến Tu Trúc, trong lúc phải chịu những cuộc giày vò hành hạ có thì khổ mà không có thì thấy thiếu thiếu, hắn không hề hay biết rằng người phụ vương chẳng khác gì kẻ đào mỏ của mình lại bắt đầu dòm ngó chút bạc ít ỏi trong túi mình nữa rồi.
"Trường Sinh, ngươi đi gọi Mạnh Lai đến đây, à không, cả mấy người kia nữa, chúng ta sẽ cùng nhau thảo luận phương án thực hiện kế hoạch cụ thể."Trần tướng quân: "..." Thế tử đáng thương quá, Yến Vương gia lại bắt đầu nảy ý định lừa nhi tử mình vào tròng nữa rồi. Cơ mà Yến Vương gia không biết nhà Thế tử có quặng mỏ.
Lúc đến Nam Cương, Mạnh Thanh La cũng không nói cho An An của hắn biết chuyện phát hiện ra mỏ vàng. Đây là một chuyện hệ trọng, Yến Tu Trúc bẩm báo với phụ vương của mình sẽ ổn thỏa hơn."Rõ!"
Sau khi Trần tướng quân rời khỏi đây, Yến Vương gia cầm bản kế hoạch quản lý thủy quân của Mạnh nhị bá lên đọc một lần nữa. Càng đọc, hắn ta càng hài lòng, nụ cười trên môi cũng càng tươi rói hơn, hắn ta cứ gật gù trầm trồ mãi.Yến Vương gia không mảy may biết rằng trong bản kế hoạch này có ý kiến do Mạnh Thanh La đề xuất. Mạnh Thanh La đã dặn dò Mạnh nhị bá rằng đây chỉ là lời đề nghị của nàng, đừng để cho những người khác biết.
Nàng chỉ muốn giúp nhị bá đứng vững tại vị trí thiên phu trưởng của thủy quân, uy nghiêm và có tiếng nói hơn giữa đội ngũ tướng lĩnh trong quân đội mà thôi."Cơ mà thưa Vương gia, nếu tiến hành theo bản kế hoạch này thì sẽ rất tốn kém, không phải chỉ cần một lượng bạc nhỏ là làm được đâu!" Trần tướng quân đề cập đến điểm quan trọng: "Chẳng biết liệu tân hoàng và các đại thần trong triều có đồng ý với kế hoạch này, chịu cấp bạc để ủng hộ chúng ta phát triển sức mạnh của hải quân không đây?"
"Chuyện này... Ta sẽ nhanh chóng dâng tấu chương lên trên. Hiện giờ quốc khố nước ta đã không còn như lúc trước nữa, chắc có lẽ sẽ cấp được một ít bạc đấy, nhưng mà nếu không đủ thì... Ôi, nói thật chứ không thể như vậy được... Cả Trúc Nhi nữa! Trúc Nhi có cách chuẩn bị cả sính lễ luôn mà! Nó cũng không cần đưa số bạc nó kiếm được cho lão bà giữ, có thể chèo chống chúng ta được!"