Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 775 - Chương 775: Tét Mông Của Cha

Chương 775: Tét Mông Của Cha
Chương 775: Tét Mông Của Cha
canvasb2c7750.pngYến Tu Trúc: "..."

Hắn thầm ℓẩm nhẩm một trăm ℓần: Con ruột, con ruột... Con còn nhỏ dại, con còn nhỏ dại... Không được đánh, không được đánh... Đánh sẽ đau...

Đoàn người nói cười tiến vào trong phủ.

canvasb2c7751.pngMái tóc dài đen như mực bị gió thổi rối tung, một nhúm tóc tán ℓoạn dính ℓên trán, râu xanh đen mọc ℓún phún trên cằm vẫn chưa cạo, dưới mắt có hai mảng xanh đen rất ℓớn... Trông như một "nam nội trợ" ℓuộm thuộm.

Không biết quý công tử với phong thái xuất chúng chạy đến nơi nào.

"Ha ha ha..." Mạnh Thanh La thấy Yến Tu Trúc như vậy, cuối cùng không nhịn được cười phá lên.

Yến Tu Trúc: "..."

"A La, nàng..." Yến Tu Trúc ấm ức, nhìn nàng như nhìn một nam nhân phụ lòng mình.
Chặng đường thật sự rất xa, đi khoảng thời gian rất dài khiến hai bé mệt muốn chết.

"Mẫu thân, đêm nay con và ca ca muốn ngủ lại với nương, không ngủ với cha nữa, nương hứa với con nhé!" Mặc dù An An sắp không mở nổi mắt nhưng vẫn nắm lấy y phục của Mạnh Thanh La không buông, muốn nàng xác nhận lại lần nữa.

"Mẫu thân đảm bảo các con sẽ ngủ cùng mẫu thân, không ngủ với cha!" Mạnh Thanh La đành phải khẳng định lại với ba bé cưng.

An An nhận được lời hứa của mẫu thân mới chịu buông tay ra, híp mắt ngủ thiếp đi.


Hai bé cưng theo cha sống cuộc sống như thổ dân suốt chặng đường, cuối cùng cũng đã tìm được cảm giác hiện đại ở chỗ mẫu thân.

Mạnh Thanh La nhìn hai bé cưng ra sức hít hà rất là đáng yêu, không khỏi vừa buồn cười vừa chua xót.

Mạnh Thanh La tắm cho hai tiểu huynh đệ xong rồi lau khô tóc, đút hai bé ăn uống, khi hai bé nuốt miếng đồ ăn cuối cùng xuống bụng thì mí mắt cũng đã bắt đầu khép lại.
"Được rồi, được rồi, ta biết chặng đường này chàng rất vất vả, chàng về phòng trước đi, ta bảo hạ nhân mang nước tắm đến cho chàng. Chàng sửa soạn lại rồi ra ăn cơm, ăn xong chúng ta nói tiếp."

Mạnh Thanh La vội vàng ngừng cười và an ủi hắn.

Có điều chỉ có thể an ủi ngoài miệng chứ không thể làm gì được, bởi vì An An vẫn chui rúc trong ngực nàng như chú rái cá không chịu ra.

Bình Bình là ca ca nên hiểu chuyện, không giành cái ôm với đệ đệ, có điều bé vẫn ôm chặt chân mẫu thân như một món trang sức đính kèm, mẫu thân đi đâu thì mình đi theo đấy.
Có điều bây giờ ngoài tinh thần phấn chấn ra, chúng nó đã biến thành một con hổ bẩn và một con gấu bẩn, có thể sánh ngang với nam chủ nhân Yến Tu Trúc của chúng nó rồi.

Đợi khi Yến Tu Trúc quay về phòng mình, Mạnh Thanh La mới dẫn Bình Bình và An An quay về phòng.

Khi Bát Lang và hạ nhân khiêng hai thùng nước lớn đến nơi, nàng mới tắm rửa, gội đầu cho hai nhi tử của mình.

"Mẫu thân, thơm quá!" Hai huynh đệ ngồi trong thùng tắm nhắm mắt, tham lam hít hà mùi hương sữa tắm.
Sau lưng thì sao? Sau lưng còn có Bạch Lãng và Nhị Hắc theo sau lưng nàng, một tấc cũng không rời.

Nhờ sự rèn luyện dọc đường, Nhị Hắc và Bạch Lãng đã giảm cân không ít và trở nên cường tráng hơn.

Mặc dù chúng nó ốm lại nhưng hổ và gấu vẫn tràn đầy sức sống, có điều bộ lông trên người đã quá bẩn thôi.

Trước kia ở nhà, ngày nào Mạnh Thanh La cũng ép hai đứa nó xuống sông tắm rửa, hơn nữa còn tắm bằng sữa tắm nên bộ lông mới sạch sẽ thơm tho. Cộng thêm được nước linh tuyền tưới nhuần nên bộ lông mới bóng loáng hơn nhiều.


Mạnh Thanh La bế Bình Bình và An An ℓên giường, đắp kín chăn cho hai bé, ℓại cho Nhị Hắc và Bạch Lãng ăn và uống nước ℓinh tuyền mới đi đến phòng khách.







Bình Luận (0)
Comment