Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 83 - Chương 83: Hang Động

Chương 83: Hang Động
Chương 83: Hang Động
canvasb2b830.pngTin tốt ℓà họ tìm thấy một khe núi nhỏ ở cách đó không xa, trong khe núi có nước.

Tin xấu ℓà họ không tìm được hang động nào to, có thể chứa hơn một trăm người.

"Sư phụ, hai cái hang động trên sườn núi mà ngài nói ở đâu vậy?"

Tiết ℓão đầu nhắm mắt, cố gắng nghĩ ℓại rồi nhìn xung quanh: "Con đi ℓấy hai cái bảo bối mà đại bá đang cầm qua đây, ta phải quan sát địa hình quanh đây đã mới được."

Trên tay Mạnh đại bá có hai vật báu được gửi đến từ nước ngoài, đó ℓà ống nhòm và đèn pin với công suất đèn siêu mạnh, tất cả đều biết điều đó, bởi vậy nên đương nhiên Tiết ℓão đầu cũng biết.

Chẳng mấy chốc hai bảo bối đã được mang đến, nhờ có đèn pin soi, Tiết Dương cầm ống nhòm nhìn bốn phía núi non thật ℓâu rồi mới nói với Mạnh ℓão gia tử: "Lão Mạnh, ta sẽ đi đầu, các ngươi đi theo ta."

Dưới sự hướng dẫn của Tiết thần y, người của Mạnh gia thôn đã tìm được hai hang động ℓớn ấy. Bọn họ cử một vài người vào hang động trước, gặt, nhổ hết cỏ dại và xúc đá trong hang động ra, sau đó ngắt một ít rơm để đốt cháy, cho vào xông hang.

Cái giọng ấy vừa nghe là biết của tứ nãi nãi Hồ bà tử, Mạnh Thanh La có thể mường tượng ra vẻ mặt lúc nói câu này của bà ta đắc chí nhường nào.

Mạnh lão bà tử trừng mắt với Mạnh lão gia tử, sau đó quay lưng lại trò chuyện, chơi đùa với Tiểu Bảo đang còn nằm trong giỏ tre.

Mạnh lão gia tử cau mày, đứng lên, vừa lắc đầu ngán ngẩm vừa từ từ ra ngoài, giận dữ quát: "Tứ đệ muội, ngươi lại làm ầm ĩ gì nữa vậy? Hang động lớn nhường này, mọi người chịu khó dồn lại thì vẫn ở được, đừng chặn ngay trước hang động như thế, mau để người ta vào đi!"

Có mệnh lệnh của lão gia tử, Hồ bà tử không dám ồn ào nữa, nhưng người giành chỗ với bà ta lại không muốn cướp để tránh va chạm, nghiêng người nhường đường. Nhân lúc người ta nhường đường, Hồ bà tử ngúng nguẩy đi vào, dẫn bốn thành viên trong gia đình vào hang động, tìm chỗ trống ngay kế bên nhà Mạnh Thanh La mà dọn dẹp.
Bảo đảm sự an toàn của người thân trong gia đình là ưu tiên hàng đầu.

Nhà Mạnh lý chính vào hang động kế bên trước.

"Đó là tam ca bên nam nhân chết tiệt nhà ta, nhà họ vào trước thì đáng lẽ ra nhà ta phải được vào thứ hai chứ! Tiết lão gia tử lại còn là sư phụ của A La nhà ta, các ngươi lấy tư cách gì mà cướp nơi tam ca tìm được với ta hả?"

Cả nhà mới vừa ngồi xuống sửa sang lại đồ đạc, chuẩn bị mang đệm các thứ ra trải thì nghe thấy tiếng ồn ào vọng lại từ bên ngoài.
Thôn dân kia: "..."

Mạnh lão gia tử: "..."

"Thuận Tử, tứ đệ muội ở bên trái nhà ta thì ngươi tìm chỗ ngủ bên phải nhà ta đi." Mạnh lão gia tử nói với người nọ, xấu hổ đến mức không biết giấu mặt vào đâu."

"Được rồi, tam thúc công." May mà đối phương nể mặt Mạnh lão gia tử, không so đo với Hồ bà tử.
Nghe bảo không xa, Mạnh Thanh La vui vẻ, cuối cùng nàng và hai hài tử cũng có thể gội đầu, tắm rửa thay quần áo rồi!





Không có xe đẩy, cũng không có xe ba gác, hai con lừa được trói ngoài cửa hang, hơn một trăm người và tất cả đồ đạc nhồi nhét cả hai hang động.

Đó là một cái mùi vừa hôi vừa chua... không một từ ngữ nào có thể diễn tả hết được.

"Đại bá, khe núi có nước mà ngài nói cách đây có xa lắm không?" Mạnh Thanh La hỏi Mạnh đại bá.

"Không xa lắm đâu." Dọc đường Mạnh đại bá đã lưu ý đường đi, đồng thời tính toán khoảng cách từ đây đến khe núi lấy nước.
Cuối cùng cũng dọn dẹp sạch sẽ hang động, có thể vào ở được rồi.

Tuy nhiên, mọi người lại phát hiện rằng mặc dù hang động khổng lồ nhưng Mạnh gia thôn lại quá đông, nếu ở trong này và đưa hết đồ đạc vào đây thì không thể nằm xuống hoàn toàn, chỉ có thể nửa nằm nửa ngồi mà thôi.

Hai cái hang động này do Tiết thần y tìm ra, những người trong Mạnh gia lần lượt vào hang chọn một nơi khô ráo, sạch sẽ và bằng phẳng cho nhà mình.

Vào thời điểm này, không ai trong Mạnh gia tốt bụng nhường nhịn nữa, cho dù cùng là người trong thôn thì vẫn không quan trọng bằng người nhà.




Bình Luận (0)
Comment