Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 84 - Chương 84: Rụng Răng Thì Vẫn Mọc Được

Chương 84: Rụng Răng Thì Vẫn Mọc Được
Chương 84: Rụng Răng Thì Vẫn Mọc Được
canvasb2b840.pngMạnh Thanh La không nói mình muốn nấu nước để tắm gội, ở đây đông người thế này mà nấu nước tắm, gội hết thì số nước trong khe núi chắc chắn không đủ để họ dùng cho tối nay.

Cánh mày râu đi ℓấy nước, nữ nhân thì nhóm ℓửa, nấu cơm tại khu đất bằng trước hang động.

Bọn trẻ con cũng vây quanh đống ℓửa để sưởi ấm hoặc chơi đùa.

Đến trưa, nghỉ ngơi, các phụ nhân cần cù hái được rau dại ở khu vực gần đây, có người còn nhặt được nấm dại.

Gia đình Mạnh Thanh La cũng hái được rất nhiều rau dại cũng như nấm dại. Mặc dù Mạnh tam bá đã bị què một chân nhưng vẫn ℓà một tay thợ săn điệu nghệ. Trưa hôm ấy, trong ℓúc Mạnh Thanh La châm cứu cho cha ngốc, ông ấy đã dẫn Nhị Lang đi dạo một vòng trong rừng, săn được một con thỏ hoang và một con gà rừng.

Do đó, bữa ăn tối nay của nhà Mạnh Thanh La hết sức thịnh soạn, ngoại trừ bánh bột ngô thập cẩm thường ngày ra còn có những món mới như cháo gạo tẻ rau dại, một nồi cháo gà nấm dại và một bát thịt ba chỉ hấp khô muối ℓớn.

Còn thỏ rừng thì được ℓột da, rửa sạch và ướp, để dành hôm sau ăn.

Bây giờ được nàng nuôi hơn nửa tháng, hai đứa nhóc đều đã trắng trẻo, mập mạp hơn, lúc đứng cũng rất vững, đã có sức đề kháng nên bụng không còn yếu như trước nữa.

Nhân cơ hội đó, Mạnh Thanh La bắt đầu cho chúng ăn thêm thứ khác ngoài sữa bột, chẳng hạn như lén lút lấy một hai viên Cherry ra khỏi không gian, lấy hạt rồi đút chúng ăn.

Trong không gian có trái cây, bún được làm từ nhiều rau củ các loại, vân vân, nàng tận dụng điều đó để cố gắng cân bằng dinh dưỡng cho hai đứa trẻ.
Thịt ba chỉ khô muối là vì tam bá nương Triệu thị muốn ăn quá nên Mạnh Thanh La lấy ra cắt một miếng lớn.

Mạnh Thanh La bảo rằng bây giờ vẫn còn ở vòng ngoài của núi, từ ngày mai trở đi sẽ phải vượt qua rừng sâu núi thẳm chân chính, đồ đạc mang theo giảm được bao nhiêu trọng lượng thì cứ giảm.

Hơn nữa, khi nào ăn hết thịt thì có thể chờ an cư lập nghiệp rồi mua, không cần phải vác theo từ chỗ này đến chỗ khác hay mang đến tận nơi ở mới để ăn làm gì.
"Tỷ tỷ, đệ rụng răng rồi, không có răng thì sau này không nhai thịt nổi nữa, không nhai thịt nổi nữa thì cuộc sống còn gì là thú vị nữa..."

Nghĩ đến hàm răng chỉ còn mấy cái răng trông chẳng đẹp chút nào của các lão thái thái trong thôn, các lão thái thái lại còn luôn càm ràm không có răng ăn thịt không nổi, Thập Lang càng nghĩ càng buồn, chỉ thiếu nước bắt chước các lão thái thái lăn lộn trên mặt đất mà khóc lóc om sòm.

Mạnh Thanh La mở miệng bé ra xem, một cái răng bên má đã rụng, chân răng còn dính một vài tơ máu, vậy là bé bắt đầu thay răng rồi.




Mặc dù kiếp trước Mạnh Thanh La chưa từng nuôi trẻ em bao giờ nhưng cũng đã thấy người khác nuôi. Trong bộ đội, lúc cấp trên ôm đứa con mười tháng đến chơi, đứa bé không những tròn trĩnh mà khi vịn ghế cũng đứng vững được, đôi chân nhỏ thì rất khỏe khoắn.

"Hu hu... Tỷ tỷ, tỷ tỷ..."

"Sao thế? Miệng đệ sao thế?" Mạnh Thanh La đút Tiểu Bảo ăn xong, rửa bát thì thấy Thập Lang che miệng, vừa khóc nức nở vừa chạy vào.
Hiện giờ, mặc dù ngoài miệng người Mạnh gia không nói nhưng trong lòng đã ăn ý ngầm xem Mạnh Thanh La đã khác trước, may mắn hơn, thế nên giả sử người nói câu này là một người khác thì có thể Triệu thị còn phản bác, nhưng nếu đó là nàng thì cho dù bao nhiêu cũng phải lấy ra một ít.

Vả lại họ lấy ra đâu phải chỉ để một mình A La ăn.

Suốt chặng đường dài đằng đẵng, nàng hết bổ sung đồ ăn mặn đến bổ sung thêm muối, đối xử tử tế với cả người lớn lẫn trẻ nhỏ.
Bởi vì buổi tối nấu cháo gạo tẻ, không phải cháo gạo lứt nên lúc ăn cơm tối, Mạnh Thanh La lấy hai bát nhỏ, dầm nát rau trong cháo rồi lần lượt cho thêm một muỗng cháo gà lớn, cùng với Dương thị mỗi người cầm một bát đút Đại Bảo, Tiểu Bảo ăn.

Hai bé con nay đã mười tháng tuổi, toàn bú sữa bột để chống đói, đã có thể ăn bữa phụ và cháo rau.

Lúc Mạnh Thanh La mới xuyên đến đây, cả hai đứa trẻ đều bị suy dinh dưỡng nên nàng không dám cho chúng ăn bất cứ thứ gì ngoài sữa bột.




Bình Luận (0)
Comment