Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 85 - Chương 85: Tự Làm Bản Thân Sầu Muộn

Chương 85: Tự Làm Bản Thân Sầu Muộn
Chương 85: Tự Làm Bản Thân Sầu Muộn
canvasb2b850.pngNghe nói răng sẽ mọc ℓại, Tnhập Lang vui ℓên ngay. Có điều sún răng thì khó coi quá, bé chìa cái răng nhỏ dính máu trong ℓòng bàn tay mình ra: "Tỷ tỷ, vậy cái răng này ℓàm gì?"

"Đệ đem qua cho nương đi, nương sẽ giữ hộ đệ."

"Vâng!"

Thập Lang hí hửng chạy ào sang bên kia, đưa răng sữa cho Dương thị rồi vui vẻ bụm miệng đi chơi với các ca ca.

Tối hôm ấy, Mạnh Thanh La được nấu nước nóng tắm rửa, gội đầu, thay một bộ y phục sạch sẽ cho mình và hai đứa con như ý muốn.

Ngửi mùi hương thoang thoảng trên tóc mình cùng với mùi sữa tắm trẻ em tỏa ra từ người con, bỗng chốc nàng thấy cuộc đời mình đã viên mãn rồi.

Vừa tắm xong, ℓàn da trắng nõn và gương mặt tuấn tú, nét nào ra nét đó của hai đứa trẻ được bộc ℓộ ngay, không còn ℓà những đứa bé gầy yếu, đáng thương như hồi trước nữa.

Tối nay Mạnh Thanh La cũng không dám ngủ quá say, sợ có bầy sói hay gấu gì xuống núi, gay hại cho người trong hai hang động.

Gà, thỏ rừng mà tam thúc săn được hôm nay còn sống, nàng lén lút thử thả chúng vào không gian để thí nghiệm, kết quả là không cho vào được. Như vậy có thể cho vật chết vào trong đó, nhưng còn vật sống thì trừ nàng ra, không ai có thể vào được.

Nói cách khác, một khi gặp phải nguy hiểm, nàng muốn cho hai hài tử vào không gian là chuyện không tưởng.
May mắn thay, một đêm trôi qua, tất cả mọi người đều đã tỉnh giấc, không có thú hoang nào đến "thăm".

Sáng nay đến phiên đại bá nương Phan thị nấu cơm, tam bá nương Triệu thị giúp bà ấy đốt lửa, còn Mạnh Thanh La và Dương thị, Hứa thị thì dẫn đám trẻ con ra bờ suối rửa mặt, súc miệng.

Nàng giẫm trên tảng đá bên bờ suối, rửa mặt sạch sẽ cho hai đứa con bằng nước suối trong veo, xong xuôi nàng cũng rửa mặt và súc miệng luôn.
"Tứ thẩm, Ngũ Lang sẽ làm được!" Ngũ Lang không hề khiêm tốn, gật đầu dõng dạc đồng ý.

Mạnh Thanh La không nói không rằng, chỉ lẳng lặng lắng nghe cuộc trò chuyện của gia đình, thỉnh thoảng hôn má Tiểu Bảo đang ngồi trong lòng mình, sau đó rướn người qua hôn Đại Bảo đang được Dương thị ngồi ôm bên cạnh, để Đại Bảo khỏi ghen với đệ đệ của mình.

Trời dần dần về khuya, núi thẳm trở về với dáng vẻ vốn có của nó.
"Tứ thẩm, là đáng yêu như tuyết!" Ngũ Lang thò đầu tới "cứu viện".

"Đúng, đúng, đáng yêu như tuyết! Không uổng công Ngũ Lang nhà ta học hành chăm chỉ, cái gì cũng biết tất! Ngũ Lang, khi nào chúng ta yên bề rồi, cháu hãy thi tú tài để làm rạng danh gia đình chúng ta nhé!"

Ngũ Lang đã là đồng sinh, nếu không vì chạy nạn thì năm nay nó đã chuẩn bị thi tú tài thử rồi.
Tiếng dạ ưng kêu vang, thỉnh thoảng có tiếng sói tru và tiếng gấu rít gào vọng lại từ đằng xa, đâu đó còn có cả tiếng hổ gầm.

"Thường Hiếu, lão đại... bảo mọi người đốt lửa trước cửa hang động to lên..."

Nghe thấy những tiếng gầm thét rợn tóc gáy ấy, Mạnh lão gia tử cao giọng phân phó người đang gác đêm ở ngoài.
Trong khoảng thời gian này, hai hài tử luôn dõi theo Mạnh Thanh La, nàng ở đâu thì hai đứa nhóc dòm theo đến đó. Dáng vẻ nhìn chằm chằm không rời mắt thật đáng yêu của chúng làm Dương thị và Hứa thị cùng phá lên cười to: "Biết đó là nương hai cháu thật đấy à? Trước đây hai đứa nhóc các cháu có khôn như vậy đâu!"





"Hai đứa bé xinh xắn quá!" Nhìn hai bánh bao nhỏ trắng trẻo trong lòng Dương thị và Mạnh Thanh La, Triệu thị tặc lưỡi, không ngớt lời khen ngợi.

Vì gia gia và nãi nãi đều có ngoại hình xuất chúng nên các thành viên trong Mạnh gia đều được thừa hưởng ưu điểm này, thế nhưng điều đó chưa là gì so với hai bánh bao nhỏ.

"Chứ sao, không thấy do ai sinh à? A La nhà ta vốn đã xinh đẹp rồi, chẳng qua là do đoạn đường này cực nhọc quá nên gầy hơn, phơi nắng nên da ngăm hơn thôi... Chứ đến khi ổn định rồi, A La dưỡng lại là sẽ được như hồi bé thôi! Nói theo cách của văn nhân thì gọi là tuyết gì đó ấy!" Dương thị ngẩng cao đầu, vẻ mặt nàng ta đầy tự hào.




Bình Luận (0)
Comment