Chương 931 - Chương 931: Sinh Ba
Chương 931: Sinh Ba
Chương 931: Sinh Ba
“Ồ, hắn cũng thông minh đấy, biết chạy tới chỗ chúng ta, giờ bên ngoài thế nào rồi?”
“Đã giải quyết người của đối phương rồi, Sở Tử Dữ không sao, có hai thuộc hạ của hắn bị thương nhẹ, phủ y đang chữa trị, không cần ℓo cho họ ℓàm gì.”
“Chẳng phải chàng đã cử người đi điều tra Sát Thủ các à?”
Sau khi đưa thuốc bột và thuốc giải cho đám người Phó Tam Nguyệt, Mạnh Thanh La và Yến Tu Trúc không xen vào chuyện bên ngoài nữa, hai người ôm nhau ngủ.
Nghe thấy Yến Tu Trúc nói thế, Mạnh Thanh La mới thôi.
Nhưng hai người Yến Tu Trúc không ngờ rằng khi biết hai người họ sắp tới Đại Thần theo Hoàng đế cữu cữu, Sở Tử Dữ lại mặt dày đòi đi cùng.
Lý do là khó khăn lắm hắn ta mới có cơ hội được đi Đại Thần, kiểu gì cũng phải đi cùng hai người để biết phong cảnh Đại Thần ra sao.
Sợ Yến Tu Trúc và Mạnh Thanh La không đồng ý, hắn ta lại đáng thương kể khổ, nói Sát Thủ các vẫn không từ bỏ việc đuổi giết hắn ta, có khi hai người họ vừa đi, hắn ta đã “hương tan ngọc nát” rồi.Thời gian thấm thoát thoi đưa, năm tháng trôi như cát lặng lẽ chảy qua tay.
Hai năm sau, tại hậu viện Yến Vương phủ ở Quan Châu.
“Mẫu thân, mẫu thân…” An An đã hơn bốn tuổi, gần năm tuổi nhanh nhẹn chạy tới trước mặt Mạnh Thanh La: “Mẫu thân, con muốn bế muội muội!”
“Con không bế được đâu!” Mạnh Thanh La mỉm cười, đáp lại nhị nhi tử rồi nhìn nữ nhi đang được Yến Tu Trúc nâng niu trong lòng như bảo vật: “Hay con đi xem hai đệ đệ đi, đệ đệ ngủ rồi, chỉ được nhìn chứ không được sờ.”Cuối cùng hai người Mạnh Thanh La bị hắn ta bám lấy, không còn cách nào khác, đành đồng ý với lời thỉnh cầu của hắn ta.
Chẳng qua sẽ có thêm cái bóng đèn lớn trên đường thôi.
Có nhiều bóng đèn trên đường đi lắm rồi, cũng không thiếu mình hắn ta.
Nhóm Mạnh Thanh La rời khỏi kinh thành, những người nên đi cũng đi, nên ở cũng ở, nhưng kinh thành náo nhiệt vì đại hôn của Mạnh Thanh La bỗng yên tĩnh hơn rất nhiều.Hôm sau, hai người thức dậy.
Phó Tam Nguyệt lại tới, nhưng kết quả thẩm vấn cũng không tốt lắm, hai người kia chỉ biết mình đến từ đâu, chứ không biết gì khác.
Mạnh Thanh La không khỏi nhíu chặt mày, nói với Yến Tu Trúc: “Mau giải quyết chuyện này, mai chúng ta phải rời khỏi Đại Yến để đến Đại Thần rồi.”
“Nàng đừng lo, nên đi lúc nào thì cứ đi lúc đó, không ảnh hưởng, để lại hai long vệ cho Sở Tử Dữ là được.”Đúng thế, sau khi thành thân hơn một năm, Mạnh Thanh La và Yến Tu Trúc lại sinh ba bé cưng một lần, hai trai một gái.
Khuê nữ nhỏ nhất, khuê nữ nhỏ nhắn đáng yêu đã thay thế vị trí của nàng, trở thành tân sủng của Yến Vương phủ.
Giờ ba bé cưng đã được sáu tháng, đứa nào cũng đáng yêu, mũm mĩm, hết sức dễ thương.
Tên mụ của tam nhi tử là Hỷ Hỷ, tên Yến Cẩm Thượng, tên mụ của tiểu nhi tử là Nhạc Nhạc, tên Yến Cẩm Vấn, khi ghép với tên mụ của hai ca ca thì có nghĩa là vui vẻ bình an.Tiểu khuê nữ có tên mụ là Lạc Lạc, tên Yến Lạc Du, tên mụ có nghĩa là thoải mái hào phóng.
“Không đâu, con muốn bế muội muội!” Thấy hai đệ đệ đang ngủ say sưa, An An quay đầu đi với vẻ không muốn lắm.
Đương nhiên đứa bé đang chơi trong lòng Yến Tu Trúc cũng nghe thấy tiếng trò chuyện giữa mẫu thân và nhị ca, lập tức tò mò quay đầu lại nhìn họ, chớp đôi mắt to tròn.
Trông bé rất giống Yến Tu Trúc, mắt rất to, mi rất dài, vừa chớp mắt, hàng mi dài như quạt hương bồ kia đã rung lên, rất đáng yêu, thừa kế ưu điểm về ngoại hình của Yến Tu Trúc, cũng có lông mi rất đẹp.
Sau khi sinh ba đứa bé, Yến Tu Trúc biến thành tên cuồng nữ nhi điển hình, chỉ cần ℓà chuyện có ℓiên quan thì hắn sẽ đi ℓàm ngay.
Về phần Hỷ Hỷ và Nhạc Nhạc, ồ… Có người chăm sóc, không ℓạnh, không đói, không khóc ℓà được.
“An An, xem kìa, muội muội nhìn con, biết con ℓà ca ca đấy.” Mạnh Thanh La cười nói.