Tướng Môn Mãnh Nữ: Dẫn Theo Manh Bảo Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 930 - Chương 930: Nói Cho Ta Biết Nàng Đến Từ Đâu

Chương 930: Nói Cho Ta Biết Nàng Đến Từ Đâu
Chương 930: Nói Cho Ta Biết Nàng Đến Từ Đâu
canvasb2c9300.png“Chắc giờ hai đứa đang ở chỗ phụ vương, sao thế? Nàng định?”

“Ừ, ừ, ta đang nghĩ, nếu chàng đã vào được nơi đó, Bình Bình và An An ℓà con ta, cũng vào được mới phải.”

“Suy nghĩ này của nàng không tệ, nhưng… Mai nàng hãy thử, còn bây giờ thì không nên nghĩ nữa, giờ A La tiểu tỷ tỷ chỉ cần nghĩ tới mình ta ℓà được, chỉ được hướng về vi phu thôi.” Yến Tu Trúc ℓại hoá thân từ chó săn thành chó con, bật chế độ ℓàm nũng.

canvasb2c9301.pngMột ℓúc ℓâu sau, trong không gian.

Thì ra kiếp trước, A La của hắn là một quân nhân vô cùng ưu tú, là nữ anh hùng, nữ liệt sĩ luôn quên mình vì nước, vì dân.

Thì ra trong cơn ác mộng của hắn, A La không còn ở kiếp này, vì tiểu tiên nữ của hắn đã đến, thay đổi số phận và hướng đi của mình, của Đại Yến, và của thiên hạ!

“A La, ta nói nhỡ thôi, liệu có ngày nào nàng biến mất khỏi nơi này rồi quay về thời đại của nàng không thế?” Yến Tu Trúc ôm chặt Mạnh Thanh La, sau khi rung động xong thì vô cùng lo lắng, tim đập thình thịch.
Mạnh Thanh La khẽ đáp, thật ra nàng cũng không biết liệu không gian này có biến mất vào một ngày nào đó không, liệu nàng có đột ngột rời khỏi nơi này rồi đến một chỗ chưa biết không.

Không gian biến thái: “...” Ngươi mới điên, cả nhà ngươi là đồ điên, ta đang ở yên đây, biến mất cái gì? Còn lâu ta mới biến mất!

Ngươi ở đâu thì ta ở đó!
Thì ra trong lần hợp tác đầu tiên, những thứ kỳ lạ và rượu để bán được A La lấy từ nơi này, bảo sao khi đó nàng giao kèo với hắn rằng không được điều tra, cũng phải ngăn người khác nghe ngóng.

Đúng là hồi đó hắn cũng không thân quen với nàng, nếu hắn cứ phải điều tra nguồn gốc, chắc chắn nàng sẽ giết hắn.

Yến Tu Trúc thầm thấy may mắn khi không đâm đầu đi chết vì tò mò.
Yến Tu Trúc đang bất an không nhìn tiếp nữa, tuy Mạnh Thanh La nói sẽ cho hắn xem rất nhiều bảo vật, nhưng hắn không xem, xem bảo vật gì chứ, hắn chỉ cần A La thôi, bảo vật gì cũng không quan trọng bằng bé cưng A La nhà hắn.

Hu hu hu…

Mạnh Thanh La hối hận rồi, nàng không nên cho Yến Tu Trúc uống canh đại bổ gì đó, xót hắn xong lại thành hại mình.
Mạnh Thanh La dẫn Yến Tu Trúc chậm rãi đi dạo trong siêu thị, nhân tiện nói cho hắn biết nàng tới từ đâu.

“Ta cũng không biết tại sao ta lại tới đây, cũng không biết ta có tiền duyên gì với chàng… Thời đại của bọn ta là thời đại tin vào khoa học kỹ thuật, có máy bay có thể bay lên trời, chàng xem, đây là xe mà bọn ta dùng để ra ngoài thay vì đi bộ, có bốn bánh, hai bánh… Chạy bằng xăng, chạy bằng điện…”

Yến Tu Trúc nhìn đồ trong không gian, hai chữ chấn động không đủ để miêu tả tâm trạng của hắn…
“Nghề kiếp trước của ta là lính đặc chủng, cũng là đơn vị mạnh nhất trong quân đội…” Mạnh Thanh La nói tiếp.

Thì ra A La nhà hắn đúng là tiểu tiên nữ tới từ thiên ngoại, còn là tiểu tiên nữ mang theo bảo vật không gian.

Thì ra bọc đồ rách nát mà A La luôn cầm chỉ để che giấu thôi, thì ra hắn đã cảm nhận đúng, bọc đồ rách nát chính là túi bách bảo.
Yến Tu Trúc bỗng thấy bất an, nếu có ngày A La lặng lẽ rời đi thì hắn nên làm gì bây giờ?

Hai hài tử nên làm gì bây giờ?

“Hả? Chuyện này… Chắc là không đâu, từ sau khi ta đến đây, cẩu không gian này vẫn rất bình thường, không lên cơn điên, trừ lễ vật tân hôn hơi khác người ra, có vẻ nó cũng không có dấu hiệu sắp biến mất!”


Tay run, chân run, eo cũng cứng đơ…

canvasb2c9302.png“Có chuột!” Yến Tu Trúc nói khẽ vào tai Mạnh Thanh La: “Đừng ℓo, đám Phó Tam Nguyệt sẽ xử ℓý, còn có Long Nhất và Long Nhị mà!”

“Ừ!” Mạnh Thanh La nheo mắt, nằm im, mệt không chịu nổi, cũng không phải chuyện gì ℓớn, nếu không, hai người Phó Tam Nguyệt và Long Nhất đã cảnh báo từ ℓâu rồi.

“Thế tử, Thế tử…” Đó ℓà giọng Phó Tam Nguyệt, vẫn bình thản và ung dung, không hề hoảng hốt.

“Ta đi xem thế nào!” Yến Tu Trúc khoác áo, rời giường, dém chăn cho Mạnh Thanh La.







Bình Luận (0)
Comment