Chương 954: Ngoại Truyện Về Nguyên Chủ: Tiểu A La 2
Chương 954: Ngoại Truyện Về Nguyên Chủ: Tiểu A La 2
Bé không muốn ℓuyện chữ, chữ viết của bé rất xấu, nhị ca cùng ℓuyện chữ với bé, nhưng chữ của nhị ca rất đẹp.
Nhìn chữ viết xấu xí của mình, bé tức đến muốn khóc, muốn bẻ bút, xé giấy, thà để bé đọc còn hơn để bé tập viết chữ, đọc chỉ cần dùng miệng mà thôi nhưng viết cần phải dùng tay nữa!
Nhưng những động động tác mờ ám của bé không thể giấu được tộc trưởng quanh năm phải áp tiêu, sống ℓâu Mạnh ℓão gia tử đã thành tinh rồi, ℓão gia tử cũng không nói gì, im ℓặng nhìn Đại Lang một cái.
"Đại ca nói thật sao? Ngày mai đại bá sẽ ℓên thị trấn sao?" Đôi mắt của Tiểu A La sáng ℓên.
“Đương nhiên, cha ta sẽ đi, nhị bá và tam bá cũng vậy. Muội không thấy hôm nay mọi người vào núi săn bắn sao, nếu bắt được con mồi thì đương nhiên sẽ vào trấn trao đổi lấy tiền.”
Cả nhà sống, ngoại trừ dùng tiền do gia gia áp tiêu có thì còn có chút tiền do ba người nam tử trong nhà lên núi săn bắn đổi lấy tiền, còn việc đồng áng và việc nhà đều do nương, nhị thẩm và tam thẩm cùng làm.
Gia gia và nãi nãi nghiêm khắc nhưng đối xử rất tốt với các thành viên trong gia đình, huynh đệ của cha cũng rất tốt, không hay đánh nhau hay cãi nhau giống như huynh đệ tẩu muội bình thường nhà khác.
"Được rồi, ta sẽ viết nghiêm túc!" Vì vậy, Tiểu A La rất nghiêm túc luyện chữ, luyện được một trang, bé đột nhiên nghĩ đến cái gì, trong phòng thiếu vắng một người, chính là nhị ca của bé.Hai đứa nhỏ giống nhau như đúc, nhìn rất xinh đẹp, là hai nhóc con Tứ Lang và Ngũ Lang nhà nhị bá.
“Cha, chơi…’’ Tứ Lang đi đến trước mặt Đại Lang kéo tay hắn ta.
“Giả giả, viết chữ chữ…’’ Ngũ Lang thì đi đến trước mặt Mạnh Thanh La, chân bé hơi nhón lên, dáng vẻ vô cùng hứng thú với chữ.
“Đệ còn quá nhỏ, chưa viết được đâu, nào lớn lại viết.’’ Tiểu A La làm ra vẻ người lớn với hai đệ đệ nhỏ.Thật ra nhà ngoại bà của bọn họ cũng là nhà ngoại bà của muội muội. Nhưng mà sáng sớm khi nương dẫn nhị đệ đi thì muội muội còn đang làm con heo ngủ ì trên giường, sao đưa theo được đây?!
Thấy đại ca giả điếc không trả lời mình mà lại chăm chú viết chữ, Tiểu A La phồng má không nói, tiếp tục viết một chữ lớn.
“Đa đa (ca ca), giả giả (tỷ tỷ)* …’’ Trong khoảng thời gian Mạnh Thanh La và Đại Lang viết xong chữ được giao mỗi ngày, ở ngoài cửa có hai tiểu bảo bảo tò mò đi đến chỗ hai người.
(*) Trẻ con nói ngọng"Huynh ấy lười biếng, không viết chữ lớn, hôm nay ta không nhìn thấy hồn dáng huynh ấy đâu!" Tiểu A La học theo giọng điệu như người lớn nói.
Mạnh Đại Lang cười lớn, còn cái gì mà “hồn dáng”, không biết học lỏm của ai trong thôn nữa, chắc là “bóng dáng” đây!
“Nhị Lang đi theo đại bá và nương về nhà ngoại bà rồi!” Mạnh Đại Lãng giải thích giúp nhị đệ.
"Ồ? Về nhà ngoại bà sao? Vậy bọn họ còn tệ hơn, không chịu dẫn ta theo, hừ… nhị ca có nhà ngoại bà nên coi thường muội không có nhà ngoại bà sao! Tiểu A La tiếp tục gầm gừ.Hừ, nhị ca nhất định lại lười biếng rồi!
"Đại ca, nhị ca thật không tốt!"
Hả?
Đại Lang nhìn muội muội mình: "Sao nhị ca của muội lại xấu xa?"Mạnh Đại Lãng: "..."
Đừng nói nữa, không thể nói được nữa, nếu tiếp tục nói sẽ thành đại ca có nhà ngoại bà chỗ dựa còn muội muội không có.
Ài…
Tứ thẩm là thê tử do gia gia và nãi nãi dùng mười lượng bạc mua về cho tứ thúc, người môi giới của tứ thẩm Dương thị cũng không biết thẩm ấy đến từ đâu, tứ thẩm cũng không nhớ được. Cho nên, muội muội mới không có nhà ngoại bà thân thích.