Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1007 - Chuong 1013: Phu The Cung Nhau Ra Tran 3

Chuong 1013: Phu The Cung Nhau Ra Tran 3 Chuong 1013: Phu The Cung Nhau Ra Tran 3Chuong 1013: Phu The Cung Nhau Ra Tran 3

Người Vệ gia nửa tin nửa ngờ, cảm thấy phương thuốc cổ truyền này thật sự là có hiềm nghi ngựa chết làm ngựa sống.

Nhưng chỉ cần Vệ Đình có thể sống sót, đừng nói làm ngựa y, làm lừa đi chữa cũng được.

Sống được hai mươi mốt năm, Vệ Đình lần đầu tiên bị làm con lừa.

Bên kia, Quách thừa tướng hạ triều.

Hạ nhân trong phủ lập tức bẩm báo chuyện của Quách Hoàn.

Sắc mặt Quách thừa tướng trâm xuống: "Chuyện xảy ra khi nào?"

Hạ nhân nói: "Hai canh giờ trước...'

Quách thừa tướng không dám do dự, ngựa không dừng vó xuất cung, chạy về phía Đại Lý Tự.

Lúc này, Tiêu Trọng Hoa cùng Cảnh Dịch cũng đi tới Đại Lý Tự.

Quách Hoàn đã tỉnh.

Quan phủ Đại Lý Tự phụng công chấp pháp, đưa người đến hình phòng.

Đây là nơi thẩm vấn những kẻ tình nghi quan trọng, những kẻ tình nghi trộm vặt kia còn chưa có tư cách tiến vào.

Quách Hoàn ngồi trên một chiếc ghế sắt lạnh như băng, không hề sợ hãi nhìn đối phương.

Quan phủ Đại Lý Tự nhìn mà tê dại cả đầu.

Bỗng nhiên, cửa hình phòng mở ra, Tiêu Trọng Hoa cùng Cảnh Dịch đi vào.

"Liêu đại nhân." Tiêu Trọng Hoa bình tĩnh mở miệng.

"Tam điện hạ." Quan phủ Đại Lý Tự chắp tay hành lễ, cùng Cảnh Dịch ở một bên cũng chào hỏi: "Cảnh tiểu hầu gia."

Quan phủ Đại Lý Tự hỏi: "Tam điện hạ, sao ngài lại tới đây? Hôm nay ngài không phải sẽ hưu mộc sao?”

Tiêu Trọng Hoa nói: "Ta nghe nói pho tượng Thái Tổ Đế bị hủy nên tới xem một chút."

"Ngài tới vừa đúng lúc, thật ra không chỉ có pho tượng, còn có..." Quan phủ Đại Lý Tự trình bày lại một lần sự việc đã xảy ra.

Tiêu Trọng Hoa gật gật đầu: "Biết rồi, để ta thẩm vấn."

Quan phủ Đại Lý Tự câu còn không được.

Tiêu Trọng Hoa nghiêm mặt nói: "Quách Hoàn, thiên tử phạm pháp còn bị xét tội giống thứ dân, ngươi tuy là công tử phủ Thừa tướng, nhưng vương pháp chính là vương pháp, ngươi tốt nhất nên thành thật khai báo."

Quách Hoàn lạnh lùng nói: "Ta đã nói rất nhiều lần rồi, sự tình đó không phải ta làm, là Vệ Đình hãm hại tal"

Tiêu Trọng Hoa nghi ngờ nói: "Hắn dùng mạng của mình đi hãm hại ngươi? Ngươi có biết hắn thiếu chút nữa đã chết, lúc này còn ở y quán cấp cứu, sinh tử chưa biết."

Quách Hoàn tức giận nói: "Vậy ngươi đi hỏi hắn, ta làm sao biết được?"

Tiêu Trọng Hoa nói: "Ngươi không cần bí quá hoá liều, nhân chứng vật chứng đều có, ngươi giảo biện cũng vô dụng thôi mà?”

Quách Hoàn lạnh lùng nở nụ cười: "Nhân chứng vật chứng trong miệng Tam điện hạ là chỉ cái gì? Pho tượng vỡ đầy đất, hay là một con dao găm rút ra từ trên người Vệ Đình?"

"Cái này..." Quan phủ Đại Lý Tự im lặng.

Bọn họ quả thật không nhìn thấy Quách Hoàn hành hung.

Tiêu Trọng Hoa đầu óc tỉnh táo nói: "Nhưng là ngươi đụng phá pho tượng Thái Tổ Đế, cái này luôn luôn có nhân chứng."

Quách Hoàn đập mạnh bàn đứng lên: "Ta nói là Vệ Đình đẩy ta!"

Quan phủ Đại Lý Tự ngẩn người.

Quách Hoàn hung dữ như vậy sao?

Trước đây hắn ta không phát hiện ra...

Thần sắc Tiêu Trọng Hoa không thay đổi: "Vì sao hắn phải làm như vậy?"

Quách Hoàn đấm một quyên lên bàn: "Ta cũng nói ngươi đi hỏi hắn rồi!"

Dược hiệu vẫn còn, Quách Hoàn vẫn khó có thể khống chế cảm xúc của mình.

Móng tay của hắn ta ấn vào lòng bàn tay, cố gắng giữ cho mình bình tĩnh.

"Tổ phụ ta hẳn là đang trên đường chạy tới, trước khi ngài đến, ta sẽ không nói thêm một chữ

Tiêu Trọng Hoa đương nhiên hiểu được năng lực của Quách thừa tướng, đây chính là lão thân chuyên đùa bốn quyền thế trong lòng bàn tay...

Vệ Đình ơi là Vệ Đình, ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì? Ngươi sẽ không thật sự cho rằng nhét người vào Đại Lý Tự là xong đó chứ?
Bình Luận (0)
Comment