Chương 103: Giet Người 2
Chương 103: Giet Người 2Chương 103: Giet Người 2
Chu thị bát quái nói: "Cầu thân không ít đi? Mỗi ngày ta đều thấy bà mối đến nhà các của ngươi, đều có ai vậy? Đại Trụ Tử Lão La gia! Nhất định có hắn!"
Đại Trụ Tử, chất nhi của lí chính, là tiểu tử kiên định cần mẫn, nếu không phải tuổi của khuê nữ Chu thị còn nhỏ, bà ấy đều muốn Đại Trụ Tử làm nữ tế của mình.
"Có trấn trên hay không? Nhà bán rượu thôn Dương Liễu kia, khuê nữ của ông ta gả đi trấn trên! Nàng ta kém xa Cẩm Nương, đều có thể gả đi trấn trên, Cẩm Nương——"
Chu thị còn chưa dứt lời, bị Phương thị lạnh giọng chặn ngang: "Cái vẻ kia của nàng ta, Cẩm Nương nhà ta học không tới! Từ trước đến nay Cẩm Nương quy củ, mới sẽ không đi câu dẫn nam nhân có hôn ước!"
Nhi tử nhà viên ngoại lang vốn là có vị hôn thê, là bị nha đầu tiệm bán rượu xen vào.
Phương thị lại nói: "Trấn trên tới cầu thân cũng có, nhưng gia gia Cẩm Nương muốn chọn người đọc sách làm nữ tế"
Chu thị cười nói: "Cũng đúng, Cẩm Nương nên gả cho người đọc sách! Không giống Tô Bàn Nha, tìm lang quân tuấn tiếu lại như thế nào? Chữ to không biết một từ, đang theo nhà lão Lý học trông trọt đấy!"
Tô Cẩm Nương nhớ tới một màn Vệ Đình đọc sách cho Tô Tiểu Tiểu, nam nhân kia... Rõ ràng là biết chữ.
Chu thị bát quái một lát thì rời đi, Tô Cẩm Nương lấy đồ ăn đã rửa sạch xong đi vào nhà bếp.
"Có phải tuyết rơi hay không? Cẩm Nương, đóng cửa lại." Phương thị đang xào rau nói với Tô Cẩm Nương.
Tô Cẩm Nương yên lặng đi đóng cửa sau nhà bếp, đi ngang qua vừa vặn chạm vào Tô Tiểu Tiểu.
Ánh mắt Tô Cẩm Nương dừng ở trên áo bông to màu sắc rực rỡ của nàng, lãnh nhạt đóng cửa lại.
Tô Tiểu Tiểu cúi đầu nhìn xiêm y của mình.
Được rồi, quên mua y phục mới.
Không trung nổi lên hạt tuyết, Tô Tiểu Tiểu không đi quá xa, nhặt một bó củi chạy nhanh trở về.
Rốt cuộc Tô Nhị Cẩu đã bắt ba đứa nhỏ trở lại, cậu thành công mệt thành một con Husky.
Ba đứa nhỏ tinh lực tràn đầy, mlem mlem đi nhà bếp tìm nương.
"Nương, Đại Hổ đói." "Nhị Hổ cũng đói."
"Tiểu hổ, tiểu hổ đói nhất!"
Tiểu Hổ vén xiêm y của mình lên, vỗ vỗ cái bụng nhỏ của mình bẹp bẹp.
Tô Tiểu Tiểu nhẹ nhàng chọc chọc cái bụng nhỏ như dưa hấu của cậu bé: "A, thật là đói lả saol"
Tiểu Hổ gật đầu: "Vâng!"
Tô Tiểu Tiểu xì một tiếng cười.
Đại Hổ, Nhị Hổ cũng muốn chọc cái bụng, Tô Tiểu Tiểu dở khóc dở cười, chọc từng cái, không có nặng bên này nhẹ bên kia.
Đêm nay Tô Tiểu Tiểu làm canh lẩu bắp long cốt, đáy nồi là không cay, nguyên liệu nhúng thả cay.
Nàng võ võ tay: "Đại công cáo thành!"
Nhưng vào lúc này, ngoài cửa lớn vang lên một tiếng gõ cửa thật mạnh.
“Tô Bàn Nha! Ngươi di ra cho tal
"Làm gì làm gì? Gào gif
Tô Thừa lạnh mặt rút cài cửa ra, gió tuyết ngoài cửa ập vào trước mặt, truyền vào cổ Tô Thừa.
Tô Thừa vội kéo cổ áo.
Vạn thị đứng ở cửa thấy cửa mở, giơ nắm tay lên đánh.
Tô Thừa nghiêng người, bà ta nhào vào khoảng không.
"Nương!"
Tức phụ nhi Vạn thị đại kinh thất sắc, nhìn Tô Thừa ác bá, thấy Tô Thừa không có ý tứ động thủ với bà ta, thêm can đảm vào nhà đỡ Vạn thị ngã trên mặt đất lên.
"Nương, người không sao chứ?" Nàng ta lo lắng hỏi.
Vạn thị lớn tiếng nói: "Tô Bàn Nha đâu? Ngươi bảo nó ra đây! Bảo nó ra đây!"
Tô Thừa nhíu mày hỏi: "Ngươi tìm khuê nữ của ta làm gì?"
"Phụ thân."
Tô Tiểu Tiểu từ nhà bếp ra.
Vạn thị nhìn thấy nàng, giống như dã thú phát điên, đẩy nữ nhi tức nâng mình ra, vung ghế dựa trên mặt đất lên đập về phía Tô Tiểu Tiểu!