Chương 1033: Tập Thể Xuất Động 1
Chương 1033: Tập Thể Xuất Động 1Chương 1033: Tập Thể Xuất Động 1
Nó lại vì một túi thức ăn, mà không dời móng vuốt chim của nó ra.
Hôm nay nó nhất định phải bay đi!
Chạy về phía tự do hướng tới đã lâu!
"Ngũ Hổ, ăn cơm." Tiểu Hổ lấy ra thức ăn chim Tô Tiểu Tiểu mang từ phòng thuốc ra.
Huyên Phượng Anh Vũ: Lần sau chạy về phía tự do cũng được. ...
Bắt đầu nghi thức cầu phúc, còn sớm hơn thượng triều, vì bảo đảm mỗi một bước đều không chậm trễ giờ lành, hoàng thất và đại thần phải vào ở chùa Hộ Quốc Long trước một đêm.
Đội ngũ cầu phúc mênh mông cuồn cuộn xuất phát từ cửa cung, hoàng thất ở phía trước, đủ loại quan lại ở phía sau.
Cấm vệ quân và thiết ky Tân gia hộ tống toàn bộ hành trình.
Tần Thương Lan dẫn theo Tô Thừa.
Đây là lần đầu tiên Tô Thừa chính thức lấy thân phận Hộ Quốc Công với người thừa kế Tần Gia Quân xuất hiện trước mặt người khác.
Ông mặc ngân giáp hàn quang lấp lánh, đội mũ giáp màu bạc, cưỡi ở phía trên chiến mã cũng khoác chiến giáp.
Ông không hề là Tô ác bá thôn Hạnh Hoa, mà là thiếu chủ Tần gia uy phong lẫm lãm.
Tần Thương Lan nhìn nhi tử anh tư táp sảng, vui mừng sờ cổ tay phải của mình.
Từ khi uống thuốc tôn nữ nhi cho mình, cổ tay của ông ấy đã tốt rất nhiều, đau nhức gần như rất ít phát tác, lực đạo cũng khôi phục chút.
Tiểu nhi Giam Chính nói cái gì mà sao băng rơi hù dọa ông ấy, dựa theo ông ấy, ông ấy còn có thể sống thêm mười năm tám năm nữal
Cảnh Tuyên Đế ngồi xe ngựa, vài vị hoàng tử cưỡi ngựa.
Đại hoàng tử Tiêu Độc Nghiệp bị Cấm túc nhiều ngày cũng được thả ra.
Hắn ta và Tiêu Trọng Hoa một trái một phải, giục ngựa đi ở trước ngựa Cảnh Tuyên Đế.
Nhị hoàng tử Tiêu Thuấn Dương không đi với hai người, điệu thấp mà lui vê phía sau vài bước, không nhanh không chậm mà đi ở bên xe ngựa Thái hoàng thái hậu.
Bạch Hi Hòa chán đến chết ngồi ở bên trong xe.
Thời tiết nóng bức, trong xe ngựa rầu tĩ.
Bạch Hi Hòa đẩy cửa sổ hiên bên trái ra, liếc mắt một cái thấy Tiêu Thuấn Dương ngôi trên lưng ngựa.
Tiêu Thuấn Dương cúi xuống, ánh mắt ôn nhu mà chuyên chú: "Thái hoàng thái hậu, người có gì phân phó sao?”
"Không." Bạch Hi Hòa kéo cửa sổ lên.
Giây lát, bà ấy lại đẩy cửa sổ bên phải ra.
Khi bà ấy nhìn thấy Tô Thừa cưỡi ở trên chiến mã, mí mắt nhảy dựng, bà leng keng kéo cửa sổ lên!
Vẻ mặt Tô Thừa không thể hiểu được: A? Vừa rồi là sao?
"Thái hoàng thái hậu?" Tiểu Doãn Tử khó hiểu nhìn về phía bà ấy.
"Không có việc gì." Bạch Hi Hòa bất động thanh sắc nói.
Sau xe ngựa Bạch Hi Hòa theo thứ tự là Thái Hậu, Hoàng Hậu với xe ngựa của hai vị công chúa.
Thái Hậu cũng cảm giác vô cùng oi bức.
Bà ấy bảo trình công công đẩy hai bên cửa sổ xe ra, lúc này cuối cùng mới có một tia gió lạnh thấm người thổi qua.
Bà ấy thở dài: "Lúc này mới tháng năm, trời cũng đã nóng như vậy."
"Là trong xe ngựa nóng." Tô Tiểu Tiểu nói: "Chờ đến trên núi sẽ mát mẻ."
Còn có, kỳ thật Thái Hậu mặc nhiều.
Xiêm y cổ nhân trong ba tầng ngoài ba tâng, càng miễn bàn phải tham dự hoạt động cầu phúc quan trọng của hoàng thất, mặc trang phục mười mấy cân, không nóng mới là lạ.
"Cửa sổ lại mở to chút." Thái Hậu sắp nóng đến ngất rồi.
"Vâng.' trình công công mở cửa sổ đến lớn nhất, lại cầm cây quạt quạt cho Thái Hậu và Tô Tiểu Tiểu.
Công chúa Tĩnh Ninh và công chúa Huệ An ngồi một chiếc xe ngựa.
Hai người nàng không nóng lắm.
Hai tay công chúa Huệ An ôm ngực, đôi mắt hình viên đạn vèo vèo, tự mang lãnh áp.
"Ngươi làm gì phải chen chúc một chiếc xe ngựa với ta?" Nàng ta tức giận hỏi.
Công chúa Tĩnh Ninh lạnh nhạt nói: "Ngươi làm như ta muốn?”