Chuong 1050: Song Lai 1
Chuong 1050: Song Lai 1Chuong 1050: Song Lai 1
Quá trình rút đao hung hiểm vạn phần, không chỉ có yêu cầu y thuật tinh vi, cũng yêu cầu người bệnh tự thân có được lực ý chí cường đại và lực cầu sinh, nếu không vẫn không chịu nổi.
Vệ Đình từ bên ngoài khép cửa lại.
Tô Tiểu Tiểu mở túi cấp cứu ra, lấy sạch sẽ băng gạc và povidone ra, đặt nước muối sinh lí ở một bên.
Sau đó đôi tay nàng nắm chặt chuôi đao.
Vốn rút đao chính là thương tổn lần thứ hai, bởi vậy góc độ nhất định phải đúng, lực đạo phải chuẩn xác, tránh cho vết thương liên lụy đến da thịt mới.
Ngoài cửa, mọi người nôn nóng lại tò mò chờ đợi.
Với người Khâm Thiên Giám mà nói, bọn họ không tin lão hộ quốc công có thể khởi tử hồi sinh.
Vệ Đình dẫn người lại đây, rõ ràng đã không có hơi thở, cho dù còn có, vậy cũng chỉ là nửa hơi tàn cuối cùng, chờ nuốt hết vậy không còn.
Bọn họ không phải chưa từng thấy cái chết, bộ dáng người gần chết giống lão hộ quốc công như đúc.
Bọn họ với đoàn người Vệ Đình nói là đang đợi Tân Thương Lan chữa khỏi, không bằng nói là đang chờ đợi hoàn toàn chấp nhận hiện thực.
Tô Thừa cũng không biết suy nghĩ của nhóm người này.
Ông chỉ tin đại khuê nữ béo của ông.
Đại khuê nữ béo bảo ông gọi phụ thân —
Tô Thừa nhìn cửa phòng đóng chặt: "Phụ thân —”
Đỉnh đầu so tâm.
Tô Thừa như đại bàng giương cánh nhảy qua: "Phụ thân —"
Ngực so tâm.
Tô Thừa lại con cua chạy bộ: “Phụ thân 一
Lôi kéo nữ tế so tâm.
Vệ Đình: "..."
Khóe miệng người Khâm Thiên Giám co rút.
Đây mẹ nó là tên ngốc từ chỗ nào tới vậy?
Kích thích điên rồi sao?
Trong phòng, Tô Tiểu Tiểu dứt khoát lưu loát rút chủy thủ trong ngực Tần Thương Lan ra. Không có chủy thủ che kín miệng chảy máu, máu tươi trong mạch máu phun trào ra, Tô Tiểu Tiểu nhanh chóng lấy ra băng gạc ấn xuống.
Adrenalin phát huy công hiệu, Tân Thương Lan không xuất hiện trái tim co bóp lần thứ hai.
Kế tiếp chính là cầm máu, làm sạch vết thương, khâu lại.
Mỗi một bước đều là đang đoạt người với Diêm Vương.
Tô Tiểu Tiểu trước sau vẫn duy trì thong dong và bình tĩnh, giống như tay thần, bóp chặt cổ họng Diêm Vương.
Tư Không Vân đi tới trên đài xem tỉnh.
Ông ấy nhìn phong vũ phiêu diêu kinh thành, y phục bị mưa to ướt đẫm nghênh diện bắn tới.
Nhưng dần dần, mưa to bắt đầu ngừng.
Ông ấy vừa động tâm.
Lúc này, đệ tử của ông ấy bước đi như bay trên mặt đất: "Su phụ! Sư phụ! Tần Thương Lan sống lại!"
Mưa to trải qua kinh thành, mọi tiếng đều yên tĩnh.
Ánh mắt ông ấy nhìn phía chân trời xa xôi.
Mệnh cách ngôi sao... Lại thật sự bị cải biến sao?
Từ giờ khắc này, mệnh cách của Tần Thương Lan, ông ấy nhìn không thấu.
Tư Không Vân đi xuống lầu, đi vào sương phòng trị liệu Tân Thương Lan.
Tô Tiểu Tiểu mới từ bên trong ra, trên y phục tràn đầy vết máu, trên má cũng vẩy ra vài giọt.
Tư Không Vân không hề chớp mắt nhìn nàng.
Đây là một thiếu nữ mười sáu bảy tuổi, ánh mắt lại lộ ra trâm ổn và kiên nghị không thuộc về tuổi tác này.
Ông ấy đang đánh giá Tô Tiểu Tiểu, Tô Tiểu Tiểu cũng nhìn về phía ông ấy.
Làm như đoán được ông ấy muốn hỏi cái gì, Tô Tiểu Tiểu nói: "Còn chưa hoàn toàn vượt qua kỳ nguy hiểm, không nên hoạt động, cần dưỡng thương ở Khâm Thiên Giám mấy ngày, chẳng biết có được tiện không?”
"Không sao." Tư Không Vân nói.
Chủ bộ lo lắng canh ở bên cạnh nửa ngày.
Cái gì gọi là không sao?
Giám chính đại nhân, ngài thu lưu chính là Tân Thương Lan!
Ngầm lui tới với Tân Thương Lan cũng thế, đặt ở bên ngoài, là ngại không đủ phạm kiêng kị của bệ hạ sao?
"Sương phòng cách vách có nước am Tư Không Vân nói với Tô Tiểu Tiểu. Chương 1U5U. 5ong Lại ¡ Đệ tử phía sau ngẩn ra. Nước ấm? A...A.