Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1045 - Chuong 1051: Song Lai 2

Chuong 1051: Song Lai 2 Chuong 1051: Song Lai 2Chuong 1051: Song Lai 2

Đệ tử đi chuẩn bi nước ấm.

"Cảm ơn." Tô Tiểu Tiểu nói.

Nàng xoay người đi đến sương phòng cách vách.

Tư Không Vân bỗng nhiên mở miệng: "Ta đã từng, cũng nghĩ tới nghịch thiên sửa mệnh."

Tô Tiểu Tiểu dừng bước chân lại, bình tĩnh nhìn về phía ông ấy.

"Ta thất bại."

Tư Không Vân nhàn nhạt nói xong, xoay người lên Trích Tinh Lâu.

Tô Tiểu Tiểu không biết quá khứ của Tư Không Vân, tự nhiên không biết ông ấy chỉ chuyện gì, nhưng có thể làm khó ông ấy, chắc chắn mệnh cách muốn sửa kia... Nhất định vô cùng gian nan.

Tô Thừa canh ở trước giường thân phụ thân.

Vệ Đình từ trong phòng ra, đi cách vách.

Đệ tử đã lấy nước ấm cho Tô Tiểu Tiểu, Tô Tiểu Tiểu đang rửa sạch vết máu trên tay và trên mặt.

Nàng giơ tay đi lấy khăn.

Vệ Đình đưa cho nàng trước một bước: "Ngươi mệt mỏi, nghỉ trước một lát đi, ta gác đêm, có việc gọi ngươi.'

"Ta ngủ không được." Tô Tiểu Tiểu nói.

Nói thật ra, thân thể này hiếm khi có lúc không ngủ được, là hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện.

Nàng vừa mới cứu giúp Tân Thương Lan, nên nhét cảm xúc vào đáy lòng, trước mắt tạm thời có thể lấy ra chải vuốt.

"Vừa ăn vừa nói.'

Vệ Đình mở hộp đồ ăn trên bàn ra.

Tô Tiểu Tiểu không ăn cơm chiều, vẫn luôn bận việc đến bây giờ, toàn bộ hành trình đã quên đói khát.

Mùi đồ ăn bất ngờ truyền ra đánh thức vị giác của nàng, nháy mắt bụng đói của nàng kêu vang lên.

Vệ Đình muc cho nàng một chén cháo thịt nạc rau xanh: “Phụ thân bên kia cũng có.'

"A, cảm ơn."

Tô Tiểu Tiểu quen độc lai độc vãng, bỗng nhiên có người thay nàng chu toàn mọi chuyện, nàng lại hơi không quen.

"Ừ... Ngươi cũng ăn."

Nàng nói.

"Được.' Vệ Đình cũng múc một chén cho mình.

Hai người an tĩnh ăn trong chốc lát.

Môi Tô Tiểu Tiểu giật giật.

Vệ Đình hỏi: 'Muốn nói cái gì?"

Tô Tiểu Tiểu nói: "Về người tốt dùng tán cam máu cho tổ phụ ta kia, cũng để lại một cây dù, đột nhiên ta nhớ tới một chuyện. Là một lần công chúa Huệ An bị Bạch Liên Giáo bắt đi kia, ta giao thủ với người Bạch Liên Giáo ở trên núi, trong đó có một ảnh vệ vô cùng lợi hại, ta muốn giết chết hắn ta, nhưng cần phải trả giá một chút đại giới. Ngay ở khi đó, có người âm thâm ra tay, giết chết ảnh vệ kia."

Đáy mắt Vệ Đình xẹt qua một tia nghi ngờ.

"Hắn dùng chính là cái này." Tô Tiểu Tiểu mở túi tiền ra, lấy ra tiêu đuôi yến kia: "Ta từng hỏi Tô Mạch, đây không phải là phủ Trấn Bắc hầu, cũng không phải phủ Hộ Quốc Công. Ngươi biết không?”

Vệ Đình cầm tiêu yến đuôi lại đây, tỈ mỉ xem xét dưới ánh nến: "Ta chưa từng thấy."

Tô Tiểu Tiểu lẩm bẩm nói: "Kỳ quái, người kia là ai? Vì sao ra tay?"

Vệ Đình nhìn tiêu đuôi yến nói: "Có lẽ hắn ta chỉ là đơn thuân gặp chuyện bất bình, lại hoặc là, hắn ta cũng là kẻ thù của Bạch Liên Giáo."

Tô Tiểu Tiểu gật đầu.

Vệ Đình nói: "Ngươi nghi ngờ, chủ nhân tiêu đuôi yến này chính là người tốt đêm nay sao?”

Tô Tiểu Tiểu lắc đầu: "Ta chỉ là đột nhiên nghĩ tới hắn ta mà thôi, có lẽ không phải cùng một người."

Nếu đúng vậy mà nói, người kia không phải gặp chuyện bất bình, cũng không phải là địch của Bạch Liên Giáo, mà là thật sự đang âm thâm giúp đỡ bọn họ.

Vậy là ai sẽ làm như vậy?

Vệ Đình trả tiêu đuôi yến Tô Tiểu Tiểu: "Về sau ta sẽ đi điều tra lai lịch của nó."

Tô Tiểu Tiểu cất tiêu đuôi yến vào túi tiền: "Nói lại, Quách Hoàn hành thích tổ phụ ta, hắn ta sẽ không sợ chuyện bị bại lộ sao?”
Bình Luận (0)
Comment