Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1047 - Chương 1053: Phát Hiện Kinh Người 2

Chương 1053: Phát Hiện Kinh Người 2 Chương 1053: Phát Hiện Kinh Người 2Chương 1053: Phát Hiện Kinh Người 2

Đá xanh trên mặt đất bị mưa to cọ rửa, Phù Tô và Úy Trì Tu đánh thành một đoàn.

Trên người hai người đều bị thương.

Phù Tô bị Quách Hoàn đánh lén thọc một đao, thương thế nghiêm trọng.

Trên người Úy Trì Tu là vết thương nhẹ.

Hơn nữa võ công của hắn ta vốn là ở phía trên Phù Tô, hắn ta gần như là đè đánh Phù Tô.

Mà Phù Tô cứ việc ở vào hoàn cảnh xấu, cũng không có ý tứ xin tha, tư thế hắn ta liều mạng đồng quy vu tận, liều chết vật lộn với Úy Trì Tu.

Vệ Đình lạnh lùng nói: 'Hai các ngươi, dừng tay!"

"Không dừng tay!" Úy Trì Tu cho Phù Tô một quyền.

"Ai dừng tay ai là chó!" Phù Tô cho Úy Trì Tu một chân.

Vệ Đình đi qua, một chưởng tách hai người ra, cũng ngăn ở giữa hai người.

Hai người phẫn hận trừng mắt nhìn đối phương một cái, lúc này mới không tình nguyện mà thu tay!

"Vì sao đánh nhau?” Vệ Đình hỏi.

Úy Trì Tu cắn răng nói: "Han phản đồ này! Nhất định là hắn bán tin tức cho Bạch Liên Giáo!"

Phù Tô thẹn quá thành giận: "Rõ ràng ngươi mới là phản đồ! Ngày ấy ta hỏi ngươi đi nơi nào, ngươi ấp úng không trả lời được! Còn bảo ta câm miệng! Đừng động chuyện của ngươi! Ngươi thành thật nói! Có phải ngươi đi mật báo cho Bạch Liên Giáo hay không!"

Úy Trì Tu nói: "Đi đại gia ngươi! Lão tử đi săn! Không đi săn ngươi ăn cái gì! Uống gió tây saol Ngươi thì sao? Biến mất nửa ngày đi đâu!"

Phù Tô nói: "Ta trở về Vệ gia! Mỗi tháng ta đều về Vệ gia một chuyến, ngươi lại không phải không biết! Ta nói với ngươi! Thiếu gia cũng biết chuyện!"

Phù Tô là ám vệ Vệ lão thái quân an bài ở bên người Vệ Đình, mỗi tháng đều phải báo tình huống của Vệ Đình cho Vệ lão thái quân.

Nói giám thị không đến mức, chủ yếu là Vệ lão thái quân mất đi nhi tử và nhiều tôn tử như vậy, thật sự không thể lại thiếu cảnh giác.

Vệ Đình hỏi: "Ngươi về Vệ gia, nhắc qua chuyện vủa Quách Hoàn với ai không?”

"Không có thiếu gia!" Phù Tô oan ức nói: "Từ khi ta đi theo ngài, rất nhiều chuyện của ngài, ta đều nói một nửa giữ một nửa, ngài không cho ta để lộ tin tức của Quách Hoàn, một chữ ta cũng không nói cho lão thái quân."

Vệ Đình nghiêm mặt nói: "Dẫn Quách Hoàn đi nơi đó chỉ có hai các ngươi, trừ phi là chính Quách Hoàn để lộ tin tức, nhưng loại khả năng này rất thấp." Úy Trì Tu lạnh lùng mà nhìn Phù Tô một cái, ý có điều chỉ nói: "Cho nên, bên trong hai chúng ta tất có một nội quỷ!"

Phù Tô thẳng eo, không yếu thế chút nào dỗi: "Nói rất đúng!"

Tô Tiểu Tiểu đã đi tới.

Nàng nhìn Úy Trì Tu, lại nhìn Phù Tô.

Cuối cùng dừng lại ở trước mặt Phù Tô.

"Tô cô nương, ngươi nhìn ta như vậy làm gì?" Phù Tô hỏi.

Tô Tiểu Tiểu chỉ y phục của hắn ta: "Xiêm y, cởi ra."

"Gì?" Phù Tô nghi ngờ mình nghe lầm.

Úy Trì Tu bước xa một cái tiến lên, lột áo ngoài của hắn ta xuống dưới đưa cho Tô Tiểu Tiểu.

Phù Tô xù lông: "Úy Trì Tu ngươi điên rồi!"

Tô Tiểu Tiểu sờ xiêm y, không có.

Ánh mắt nàng dừng ở trên đai lưng Phù Tô, kéo túi thơm treo ở phía trên xuống.

Nàng mở ra ngửi.

Vệ Đình nói: "Túi thơm có vấn đề sao?"

Tô Tiểu Tiểu nói: "Là hương liệu đuổi muỗi, bên trong trộn lẫn mê hương, loại mê hương này nếu dùng số lượng lớn, người sẽ cảm giác dan dần tê mỏi."

Phù Tô nhìn phía Úy Trì Tu hừ nói: "Khó trách ta đánh không lại ngươi!"

Úy Trì Tu cúi đầu xuống: "Ngươi bớt mẹ nó giả ngu cho lão tử!"

Phù Tô cả giận: "Ta không giả vời"

Tô Tiểu Tiểu nói: "Dùng số lượng lớn mới có thể hiệu quả, đeo là không đạt được hiệu quả như vậy. Nhưng, loại hương liệu này bảo tôn thời gian dài ở trong không khí, tiện truy tung. Cái túi thơm này, là ai cho ngươi?”
Bình Luận (0)
Comment