Chương 1095: Bí Mật Trong Rừng Đào 1
Chương 1095: Bí Mật Trong Rừng Đào 1Chương 1095: Bí Mật Trong Rừng Đào 1
Đệ Nhất Đường.
Tôn chưởng quầy đang gõ bàn tính ở quầy, vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu, khiến ông ấy vô cùng vui vẻ: "A, khách ít đến, hôm nay là ngọn gió nào thổi đại chủ nhân chúng ta tới?"
Gần đây Tô Tiểu Tiểu vội đến chân không chạm đất, đã vài ngày không tới y quán.
"Về sau ta sẽ tới nhiều một chút."
Trên công việc, thái độ của Tô Tiểu Tiểu là rất nghiêm cẩn.
Tôn chưởng quầy vội nói: "A đừng đừng đừng! Y quán lại không phải thiếu ngươi không được, mấy ngày trước đây mới vừa chiêu lang trung mới, Tiểu Vi Tử và Vân Tụ, Oanh Nhi cũng có thể làm nhiều hơn ban đầu, ngươi vẫn là bận xong chuyện của ngươi đi, ta thấy ngày gần đây ngươi lại gầy."
Tôn chưởng quầy là nhìn nàng từ một mập mạp 200 cân gầy thành tiểu béo nha một trăm hai.
Ai đau lòng ai biết.
Cách vách truyền đến tiếng ồn ào nhốn nháo, Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Bên kia làm sao vậy?"
Tôn chưởng quầy thở dài: "Hồ gia Nhân Tâm Đường, không phải bị quận chúa Linh Tê mua đi sao? Ngươi biết ban đầu nàng ta tính mở cửa hàng gì sao?"
"Cửa hàng gì?" Tô Tiểu Tiểu rất nể tình.
Tôn chưởng quây ha hả nói: "Cửa hàng quan tài! Mở cửa hàng quan tài ở bên cạnh y quán, nhiều tổn hại! Kết quả thế nào, chúng ta không tìm thấy đen đủi, bản thân Quách gia bị quỷ xui xẻo bám người! Thân ca ca quận chúa Linh Tê xảy ra chuyện, nghe nói Quách thừa tướng quỳ ba ngày ở Ngự Thư Phòng ngoại, áy náy mình không dạy dỗ tốt tôn tử, khẩn cầu bệ hạ bãi miễn chức vị thừa tướng của mình..."
"Bãi miễn sao?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Tôn chưởng quây châm chọc cười: "Chỗ nào có thể? Nguyên lão tam triều, lại thề sống chết trung với tiên đế và bệ hạ, không có chứng cứ vô cùng xác thực, vị bệ hạ này của chúng ta sẽ không làm gì ông ta. Lúc này, nghe nói té xiu ở cửa Ngự Thư Phòng, bệ hạ còn ban thái y xem bệnh."
Tôn chưởng quầy ở nông thôn không quan tâm những chính sự đó, sau khi tới kinh thành tầm mắt và cách nói năng đều thay đổi.
"A, nói lại Nhân Tâm Đường, không phải Quách gia đại họa lâm đầu sao? Đốc công cuốn bạc chạy, cửa hàng sửa chữa đến một nửa bị bắt đình công, thợ thủ công tới muốn đòi về tiên mồ hôi nước mắt của mình, quản sự Quách gia nói tiền đã trả cho đốc công, để cho bọn họ tìm đốc công." Một đại nương chờ bốc thuốc ở đại đường đi đến, nói với hai người: "Nghe nói, cửa hàng cách vách kia phong thuỷ không tốt, ai mua cũng xui xẻo! Đầu tiên là Hồ gia, giờ lại là Quách gia! Không một ai may mắn thoát khỏi! Gian cửa hàng này của các ngươi vượng, phong thuỷ tốt!"
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói: "Phải không? Chúng ta tính mua cách vách."
Vẻ mặt đại nương như ăn phân nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu, giây lát lại nhìn về phía Tôn chưởng quầy.
Tôn chưởng quầy cười gật đầu: "Đúng rồi, chờ Quách gia rời tay."
Đại nuong:
"Đi thong thả a đại nương — lần sau lại đến —"
Tôn chưởng quầy từ biệt đối phương.
Đại nương cầm lấy gói thuốc, như là có quỷ đang đuổi theo, lòng bàn chân sinh phong mà đi!
Tôn chưởng quầy mỉm cười, nghĩ đến cái gì đó, hỏi: "Đúng rồi, thương thế của tổ phụ ngươi như thế nào?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Vượt qua kỳ nguy hiểm."
Tôn chưởng quầy thở phào một hơi: "Vậy ta an tâm rồi."
Hai người lại nói một lát, Tô Tiểu Tiểu đi lấy thuốc, từ y quán ra.
Nàng nhìn xa phu Tô gia, không khỏi mà nhớ tới Tô Mạch.
Tô Mạch đuổi theo giết Quách Hoàn, đã được mấy ngày, còn không đuổi được sao, hay là nói Tô Mạch có kế hoạch khác?
Tô Tiểu Tiểu trở lại Khâm Thiên Giám, Đại Hổ, Nhị Hổ ngủ ở bên Tần Thương Lan rồi.
"A? Tiểu Hổ đâu?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
"Ngủ ở cách vách." Tân Thương Lan nói.