Chuong 1122: Thanh Cong 2
Chuong 1122: Thanh Cong 2Chuong 1122: Thanh Cong 2
Vệ Lục Lang thấp giọng nói: "Nếu lớn không sống được, cho dù hiện tại nhỏ được cứu trợ, cũng rất khó sống sót ở trong rừng."
Tô Tiểu Tiểu gật đầu.
Ấu tể mất đi mẫu thân bảo vệ, trên cơ bản là không lớn được.
Vệ Lục Lang nghĩ tới ba hài tử, nếu không phải Vệ Đình kịp thời đuổi tới, bọn họ cũng sớm đã...
Trong lòng Vệ Lục Lang nghĩ lại mà sợ và co rút đau đớn.
"Ta thử xem, các ngươi khống chế tốt nó trước."
Tô Tiểu Tiểu nói xong, tìm một mảnh đất trống.
Vệ Lục Lang lại đây hỗ trợ cho nàng.
Hắn ta kéo áo ngoài của mình xuống trải trên mặt đất.
Tô Tiểu Tiểu đặt tiểu gia hỏa lên, tiểu gia hỏa kêu ngao ngao ngao, muốn bò lại bên người đại gấu chó.
Tô Tiểu Tiểu muốn cố định nó, nhưng Vệ Lục Lang chỉ có một con cánh tay: "Lục ca, huynh và Vệ Đình đổi một chút."
"Được."
Vệ Lục Lang mới vừa đồng ý xong, chợt thấy không thích hợp, mạnh miệng nói: "Ngươi gọi sai rồi, ta không quen biết hắn."
Vệ Lục Lang đi thay đổi Vệ Đình.
Vệ Đình bắt lấy tiểu gia hỏa.
Tô Tiểu Tiểu tiêm gây tê cho nó.
Tiểu gia hỏa bị chích đau đến kêu ngao ngao.
Đại gấu chó cho rằng nó lại gặp ngược đãi, phát ra gào rống điên cuồng.
Cảnh Dịch và Vệ Lục Lang túm chặt dây đằng, không cho nó nhúc nhích.
Quá trình lấy túi độc rất thuận lợi, Tô Tiểu Tiểu khâu lại miệng vết thương cho tiểu gia hỏa, bôi thuốc, quấn quanh một vòng băng gạc, lại cho nó ăn một viên giải độc hoàn.
Nó mới nửa tuổi, còn chưa cai sữa.
Tô Tiểu Tiểu thả nó lại trong lòng đại gấu chó, nó lập tức bắt đầu tìm sữa ăn.
Khi nó òm ọp òm ọp uống sữa, cảm xúc của đại gấu chó cũng ổn định xuống.
Vệ Lục Lang hỏi: "Nó có thể bị độc chết hay không?"
Đại gấu chó là độc vật, nhất định sữa của nó cũng có độc, trong cơ thể tiểu gia hỏa bị loại túi độc nhập, nói từ trình độ nào đó, lấy độc trị độc, cho nên vừa vặn bảo mệnh.
Nhưng túi độc bị lấy ra, mất đi tính độc, có thể hay không —
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ta cho nó ăn giải độc hoàn."
Đại gấu chó sờ đến phía sau lưng tiểu gia hỏa đã không có túi độc, nó ngẩn ra, ôm chặt nó.
Kế tiếp chính là trị liệu cho đại gấu chó, không lấy túi độc ra, chỉ có thể rút nọc độc từ bên trong ra, về phần cuối cùng nó có thể khỏi hẳn hay không, chỉ có thể xem tẫn nhân sự nghe thiên mệnh.
Đại gấu chó kêu một tiếng.
Tô Tiểu Tiểu vỗ bả vai nó: "Đừng có gấp, trước rút mũi tên trong lòng bàn tay ngươi ra."
Mũi tên này vẫn là Tô Tiểu Tiểu bắn, ai có thể nghĩ đến một khắc trước bọn họ vẫn là quan hệ ngươi chết ta sống, một giây này lại cứu thượng.
Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh nhanh nhẹn xử lí xong thương thế.
Có thể là cảm nhận được thiện ý của Tô Tiểu Tiểu, cũng có thể là thuốc mê làm nó đạt được thoải mái ngắn ngủi đã lâu, nó lại vô cùng phối hợp.
Tô Tiểu Tiểu rửa sạch chỗ đau của nó không sai biệt lắm, cũng cho nó ăn giải độc hoàn.
Tám viên.
Tô Tiểu Tiểu đau chất.
Tô Tiểu Tiểu làm một chuyện cuối cùng là dùng chủy thủ chặt đứt xích sắt và vòng cổ trên cổ nó.
Tô Tiểu Tiểu sờ tiểu gia hỏa trong lòng nó, nói với nó: "Đi thật xa, không cần lại rơi vào trong tay những người đó."
"Ngẩng -' tiểu gia hỏa đáng yêu kêu một tiếng với Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu cười.
Thuốc gây tê còn tàn lưu một chút dược hiệu cuối cùng, nhưng gấu chó đã có thể đứng lên.
Nó không lập tức rời đi, mà là ghé sát vào Tô Tiểu Tiểu, cẩn thận ngửi ngửi ở trên người Tô Tiểu Tiểu, làm như muốn nhớ kỹ mùi hương của nàng.