Chương 1159: Tô Phụ Ngang Ngược 2
Chương 1159: Tô Phụ Ngang Ngược 2Chương 1159: Tô Phụ Ngang Ngược 2
Bình thường Chiêu Dương Điện không lui tới chỗ phi tân khác của hậu cung, Bạch Hi Hòa cũng không tuân thủ nề nếp như vậy, chuyện ngủ đến lúc mặt trời lên cao ba sào cũng thường xảy ra.
Tối hôm qua Bạch Thừa Hòa thức đêm xem thoại bản, bị nam nhân xấu xa trong truyện làm tức quá mức, trước mắt vẫn không muốn dậy lắm.
Tiểu Doãn Tử sốt ruột: 'Ôi trời ơi, tổ tông của ta ơi, người ta đang đợi bên ngoài đấy"
"Ai đến đấy?" Bạch Hi Hòa buồn ngủ lim dim hỏi.
Tiểu Doãn Tử cung kính đứng bên ngoài màn che, mắt nhìn thẳng nói: "Nghe nói là phó thống lĩnh cấm vệ quân mới nhận chức."
"Để hắn đợi đi!" Bạch Hi Hòa nằm xuống ngủ tiếp.
Tiểu Doãn Tử: "...
Trong tiểu hoa viên của Chiêu Dương Điện, Tô Thừa đã bắt đầu kiểm soát từng cung nữ, thái giám, mama rồi.
Ngoài việc hỏi theo thông lệ, còn phải quan sát xem bọn họ có dịch dung, có thân thủ không.
"Đi rửa mặt."
Tô Thừa chỉ nước giếng nói.
Đám cung nhân ngơ ngác nhìn nhau, không hiểu rửa mặt làm gì?
"Một người rửa, một người đi qual"
Rửa xong thì xong rồi sao?
Lỡ như đeo mặt na da người thì sao?
Hơn nữa, thân thủ cũng phải kiểm tra, có nội lực, không có nội lực, tìm hiểu cái là biết.
Mắt thấy đã điều tra hơn phân nửa cung nhân rồi, nhưng lại không thấy bóng dáng thái hoàng thái hậu.
Phản ứng đầu tiên của Tô Thừa là cau mày.
Thái hoàng thái hậu này là sao đây?
Đã thúc giục mấy chuyển rồi, chẳng lẽ đang trốn tránh điều tra?
"Tô đại nhân, mấy người thái giám có thân thủ!" Một tên cấm vệ quân bẩm báo.
Một tên thái giám gào khóc nói: "Oan uổng quá! Bọn nô tài không phải người của Bạch Liên Giáo! Chỉ là trước khi vào cung bọn nô tài đã học một ít thân thủ để phòng thân thôi!"
"Dẫn đi trước." Tô Thừa nghiêm nghị nói.
"Vâng!" Cấm ve quân kéo mấy người ra ngoài.
Tô Thừa tiếp tục lục soát trong Chiêu Dương Điện.
Trước đây ông ấy là người áp tiêu, hàng hóa càng lớn, càng bị nhiều người để ý tới, để bảo đảm phải hết sức cẩn thận, ông ấy phải giữ cảnh giác liên tục, càng biết rõ hết tất cả mối nguy có thể tôn tại.
Bình thường có lẽ ông ấy có hơi không đáng tin cậy, nhưng thời khắc quan trọng, năng lực quan sát vẫn vô cùng nhạy bén, nếu không tối đó ở rừng trúc, ông ấy không thể thuận lợi tìm thấy Tô Tiểu Tiểu.
Ông ấy nhìn bãi cỏ trong viện, cảm thấy màu sắc có hơi sai sai.
Ông ấy đi qua dùng chân đạp lên, rồi nghiền nát nó.
Rỗng ruột.
Ông ấy gọi một cung nhân lại: "Bên dưới này là cái gì?"
Cung nhân trả lời không suy nghĩ: "Không có gì ạ, chỉ là mảnh đất thôi.
Tô Thừa đi theo con đường lạ thường, cuối cùng dừng bước lại trước tẩm điện của thái hoàng thái hậu.
"Phòng của ai thế?" Ông ấy hỏi.
Cung nhân bên cạnh đang định mở miệng, Tiểu Doãn Tử đi ra ngoài, khép lại cửa phòng phía sau, trách mắng Tô Thừa: "To gan! Đây là tẩm cung của thái hoàng thái hậu, sao bọn ngươi dám càn rỡ?"
Lối đi rõ ràng là đi vào trong căn phòng đó... Tô Thừa cảnh giác nhìn Tiểu Doãn Tử một cái, nói: "Thái hoàng thái hậu ở bên trong sao?”
Tiểu Doãn Tử nói: "Thân thể thái hoàn thái hậu khó chịu, đang nằm trên giường nghỉ ngơi, ngươi chớ quấy rầy."
"Mở cửa.' Tô Thừa nói.
Tiểu Doãn Tử ngơ ra.
Vừa nay hắn ta nói chưa rõ ràng ư? Lá gan của người này từ đâu ra vậy? Ngay cả bệ hạ cũng không dám dùng thái độ này gọi âm ï với thái hoàng thái hậu đấy!
Tô Thừa uy nghiêm nói: "Ta nói lại lân nữa, mở cửa."
Đổi lại người khác ngàn vạn lần đều không có lá gán xông vào tẩm điện của thái hoàng thái hậu, Cảnh Tuyên Đế cũng không dám.