Chuong 1222: Vien Man 1
Chuong 1222: Vien Man 1Chuong 1222: Vien Man 1
Tu sắc của Tĩnh Ninh công chúa quá bình thường, quả thật, nếu Đại Chu nguyện ý chắp tay đưa khí vận của một quốc gia thì Tây Tấn cũng sẽ không để ý tư sắc của Tĩnh Ninh công chúa có đủ hay không.
Nhưng Cảnh Tuyên Đế cam lòng sao?
Tiêu Trọng Hoa nhìn thẳng vào mắt Cảnh Tuyên Đế: "Vậy xin hỏi phụ hoàng, người muốn Huệ An gả cho ai? Là lão hoàng đế Tây Tấn hay là đại hoàng tử Tây Tấn đã có chính phi, cũng không phải đưa cho Tây Tấn hoàng nữ, nhưng chưa từng nghe nói hoàng nữ yên thích nữ sắc."
Nghe này, tên này đang nói lời vô liêm sỉ gì vậy?
Cảnh Tuyên Đế tức giận nói: "Đây không phải việc của ngươi."
Tiêu Trọng Hoa nói: "Huệ An là muội muội của nhi thần."
Cảnh Tuyên Đế giận sôi máu: "Ngươi chỉ nhớ nàng là muội muội ngươi, nhưng có còn nhớ tram là phụ hoàng ngươi không!"
Tiêu Trọng Hoa nói: 'Huệ An chưa từng làm gì sai.'
Cảnh Huyền hoàng đế càng tức, sao đứa con này lại vô đạo đức như vậy?
Người nhi tử đã từng ngoan ngoãn nhất, hay dỗ hắn ta vui vẻ nhất, hiện giờ càng ngày càng biết chọc ống phổi của hắn tai
Cảnh Tuyên Đế nặng nề nhìn Tiêu Trọng Hoa: "Ý ngươi là trẫm sai rồi? Ngươi cũng biết đội ngũ hòa thân Bắc Yến đã trên đường đến Tây Tấn, một khi Bắc Yến liên hôn với Tây Tấn, Đại Chu ta sẽ bị bao vây tứ phía!"
Tiêu Trọng Hoa bình tĩnh nói: "Vậy phụ hoàng cũng nên đưa một người thông minh tới. Huệ An ngu ngốc như vậy, thổi không được gió bên gối, cũng không thể châm ngòi quan hệ giữa Bắc Yến và Tây Tấn."
"Ngươi——" Cảnh Tuyên Đế cắn răng,'Có ai như ngươi nói muội muội mình như vậy sao?"
Hắn ta có thể không biết con nữ nhi mình ngu ngốc sao?
Hắn ta lại không phải chỉ đưa mỗi Huệ An đến Tây Tấn.
Trong đoàn hồi môn của Huệ An có rất nhiều tu sĩ lợi hại, bên người Huệ An cũng sẽ được sắp xếp bởi thị nữ sắc nghệ song toàn, hơn nữa Đại Chu còn nhân cơ hội xếp một đám ám vệ và mật thám vào đế đô Tây Tấn.
Huệ An chỉ cần an tĩnh làm một bình hoa là được.
Tiêu Trọng Hoa nghiêm mặt nói: “Phụ hoàng, Bạch Liên giáo đã bị diệt trừ, nội bộ không còn lo lắng, Đại Chu ta hoàn toàn có thể toàn lực ứng phó với ngoại xâm."
Cảnh Tuyên Đế lạnh lùng nói: "Mạng sống của nàng quan trọng hơn, hay mạng sống của quan quân bá tánh quan trọng? Ngươi còn muốn làm hoàng đế, ngươi cho rằng hoàng đế là gì? Đùng nói là công chúa, cho dù có hy sinh một hoàng tử, chỉ cân có thể tránh được chiến tranh, trãm cũng sẽ không do du
Ra khỏi Ngự Thư Phòng, Tiêu Trọng Hoa nhìn thấy Cảnh Dịch đợi đã lâu.
"Cảnh Dịch”
Hắn nhẹ nhàng mở miệng.
Cảnh Dịch tiến lên một bước: "Be hạ nói thế nào?"
Tiêu Trọng Hoa nhàn nhạt nói: "Tâm ý người đã quyết, muốn đưa Huệ An đi hòa thân."
Đôi lông mày anh tuấn của Cảnh Dịch nhíu lại.
Cứ xem là hắn không có cảm tình sâu với người biểu muội này, nhưng trong lòng cũng không muốn nàng gả ở Tây Tấn xa xôi.
Tây Tấn và Đại Chu từng sánh vai cùng nhau, nhưng vì các Đại Chu xảy ra chiến tranh liên miên, ngân khố cạn kiệt, quốc lực cũng suy yếu, đã không còn hùng mạnh như Tây Tấn.
Có thể thấy nếu Huệ An gả qua đó, sẽ bị người khác tra tấn.
Tiêu Trọng Hoa lạnh lùng nói: "Hiện tại chỉ có một biện pháp ngăn cản phụ hoàng, tìm ra thánh chỉ mà Mạt Quy Viễn đã nói. Dùng nó uy hiếp, buộc phụ hoàng phải thu hồi mệnh lệnh đã ban.'
Nhắc tới chuyện này, trên khuôn mặt tuấn tú của Cảnh Dịch hiện lên một tia quái lạ: "Nhưng, chúng ta đã tìm khắp rừng đào, cũng không tìm thấy thánh chỉ, chẳng lẽ thánh chỉ hoàn toàn không tồn tại, có lẽ Mạt Quy Viễn lúc ấy chỉ là dọa chúng ta?"
"Không, ta chắc chắn có thánh chỉ"