Chuong 1223: Vien Man 2
Chuong 1223: Vien Man 2Chuong 1223: Vien Man 2
Tiêu Trọng Hoa tin vào phán đoán của chính mình.
Cảnh Dịch hỏi: "Chẳng lẽ có chỗ nào chúng ta chưa tìm?"
Rừng đào lớn như vậy, cũng không phải là không thể.
Có lẽ thánh chỉ căn bản không có ở rừng đào... Tiêu Trọng Hoa trâm ngâm nói: "Trương Phong bên người Mạt Quy Viễn, bắt được chưa?"
Cảnh Dịch lắc đầu: "Chưa, để hắn ta trốn thoát. Không lẽ là hắn đoạt thánh chỉ rồi sao?"
Tiêu Trọng Hoa trịnh trọng nói: "Chúng ta nhất định phải tìm được người này, bí mật tìm, không được kinh động người khác.'
Cảnh Dịch đáp: "Đã biết biểu ca."
Trong Hộ Quốc công phủ, Tô Hiểu Hiểu ở khuê phòng, Huệ An công chúa yên tĩnh dị thường, không khóc lóc hay nháo loạn, cũng không phàn nàn, bình tính như thay một người khác.
Người khác luôn nói nàng ta ngốc, nhưng thực ra nàng ta không ngốc.
Trước kia làm trời làm đất trong cung, là vì có phụ hoàng chống lưng cho nàng ta.
Giờ đây, người thân thủ đưa nàng ta đến chỗ không thể quay đầu lại chính là phụ hoàng mình.
Chống lưng của nàng ta đã không còn, dù có nháo loạn đến đâu, cũng sẽ không có ai nuông chiều.
Tĩnh Ninh công chúa hiếm khi an ủi nàng ta: "Ngươi đừng ủ rũ, còn chưa thông báo thiên hạ, có lẽ phụ hoàng đã đổi ý rồi cũng nên."
"Hai vị công chúa, canh giờ đã không còn sớm, nên trở vê cung thôi."
Ngoài cửa, tiểu thái giám thúc giục.
"Đi thôi. Tính Ninh công chúa nói.
Huệ An công chúa ủ rũ đứng dậy, cùng nàng ấy đi ra khỏi nhà.
"Tĩnh Ninh, ngươi có thể nói với phụ hoàng một tiếng, để ta lên đường sau được không?”
Tĩnh Ninh công chúa thiện giải nhân ý* hỏi: "Sau đại hôn của Tần cô nương?
Thiện giải nhân ý*: am hiểu lòng người.
Huệ An công chúa chậm rãi gật đầu: "Ta muốn đưa tiểu tùy tùng của ta đi xuất giá, để Đình ca biết, nàng ấy là người ta bảo vệ, hắn không được phép khi dễ nàng! Kỳ thật gả cho Tây Tấn cũng không phải hoàn toàn chịu thiệt. Nàng thích gây sự như vậy, một nửa người kinh thành đều bị nàng đắc tội, chờ ta trở thành Tây Tấn quốc quân sủng phi, cũng sẽ không có người dám đi tìm nàng ấy trả thù."
"Nàng...' Tĩnh Ninh công chúa muốn nói, nàng bản lĩnh như vậy, không tìm người khác trả thù đã là không tồi.
Còn nữa, ngươi thành sủng phi của lão hoàng đế Tây Tấn, chỉ để bảo vệ tùy tùng ngươi sao?
Tĩnh Ninh công chúa nhẹ giọng nói: "Ta hiểu rồi, hôi cung đi."
"Huệ An công chúa.' Tô Tiểu Tiểu đuổi kịp.
"Sao?" Huệ An công chúa lau nước mắt quay đầu lại, vẻ mặt kiêu ngạo nhìn nàng.
Tô Tiểu Tiểu kiên định nhìn nàng ấy: "Ngươi sẽ không đi hòa thân."
Ngự Thư Phòng.
Ngay sau khi Tiêu Trọng Hoa rời đi, Thủ tướng Quách lại tới cầu kiến.
Cảnh Tuyên Đế để hắn ta chờ một lúc, mới gọi người kêu hắn ta vào.
"Đã muộn thế này, sao Quách ái khanh lại tới cung?"
Quách thừa tướng chắp tay hành lễ: "Bệ hạ, thần tới đây là vì chuyện hòa thân."
Cảnh Tuyên Đế nhàn nhạt nói: "Ngươi cũng muốn khuyên tram đừng đưa công chúa đi hòa thân?"
Quách thừa tướng chân thành nói: "Không, lão thần ủng hộ quyết định của bệ hạ, với quốc lực hiện tại của Đại Chu, đúng thật là cần nghỉ ngơi hồi phục, cuộc hòa thân này có thể mang lại mấy năm hòa bình, bá tánh thiên hạ sẽ rất cảm kích ân đức của bệ hạ."
Cảnh Tuyên Đế thở dài một hơi: "Vẫn là Quách ái khanh hiểu nỗi khổ của trẫm”"
Quách Tể tướng nói tiếp: "Nhưng làm ái nữ mà bệ hạ yêu thương, là việc lão thần không mong muốn."
Cảnh Tuyên Đế nghe được lời này, dừng lại một chút, cuối cùng chuyển mắt nhìn hắn: "Ồ?"
Quách thừa tướng nói: "Lão thần nguyện ý để cháu gái Linh Tê, gả thay công chúa!"