Chương 1250: Tất Cả Sự Thật 3
Chương 1250: Tất Cả Sự Thật 3Chương 1250: Tất Cả Sự Thật 3
Úc Phong ngập ngừng nói: "Sư phụ đi tìm dược liệu của thuốc trường sinh bất lão cho bệ hạ."
Tô Tiểu Tiểu: "Chết tiệt đại gia nhà hắn!"
Úc Phong bị dọa run cầm cập.
Hắn ta nơm nớp lo sợ nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu: "Tô... à không... Tân cô nương... Vệ phu nhân... rốt cuộc ngài làm sao thế?"
Tô Tiểu Tiểu muốn tai nghe không bằng mắt thấy, nàng gọi ngũ hổ đến, lật tung trong ngoài khâm thiên giám lên, quả thực không tìm được Tư Không Vân.
Tô Tiểu Tiểu vô cùng tức giận rời đi.
Tan Thương Lan mới từ trong phủ ra, định đến Quốc Tử Giám đón Tô Nhị Cẩu, liếc mắt thấy Tô Tiểu Tiểu hung dữ ở bên đường.
Ông ấy vội xoay người xuống ngựa, sải bước đi qua: "Tiểu Tiểu!"
Hôm nay sao thế? Nhi tử ỉu xìu, cháu gái cũng kỳ lạ?
"Sao một mình con đi loanh quanh trên đường lớn thế? Vệ Đình đâu?”
Lúc này Tô Tiểu Tiểu mới nhớ lại, nàng chỉ lo tìm Tư Không Vân, bỏ quên Vệ Đình ở trong cung rồi.
Nàng ngập ngừng gãi đầu một cái: "Lát nữa con đi đón huynh ấy sau, dù sao có lẽ huynh ấy còn muốn làm việc thêm một lúc. Tổ phụ lên xe ngựa đi, con có lời muốn nói với người."
Hai người ngồi lên xe ngựa.
Tô Tiểu Tiểu nói ra hết suy đoán và phân tích của mình.
Tần Thương Lan nhướng mày một cái: "Ý của con là sau lưng Mạc Quy Viễn còn có người khác? Tư Không Vân chính là người đó, hoặc là tay sai của người đó?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Con nghiêng về người đứng sau hơn."
Tần Thương Lan ngàn vạn lân không ngờ tới sẽ như vậy.
Ông ấy vẫn luôn cho rằng, Tư Không Vân là người sẽ không bị nghỉ ngờ nhất trong triều.
"Nhưng Tư Không Vân cũng không làm chuyện gì bất lợi với chúng ta... còn giúp con định ra ngày thành thân thích hợp, để cho con và Vệ Đình hoàn thành hôn sự trước khi công chúa Bắc Yến đuổi đến."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Nếu hắn ta thật sự không làm chuyện có lỗi với chúng ta, thì sẽ không chạy trốn. Nhất định hắn ta đã làm gì đó, hơn nữa chúng ta sẽ phát hiện sớm thôi, nên hắn ta mới vội bỏ chạy trước khi sự việc bại lộ."
"Tiểu Tiểu." Tân Thương Lan do dự nói: "Ta vẫn luôn cảm thấy Tư Không Vân không có ác ý với chúng ta, nếu hắn ta thật sự đã làm gì đó, có lẽ cũng là bất đắc dĩ." Tần Thương Lan cũng không dám nói mình nhìn người chính xác bao nhiêu, nhưng bọn ho không phòng bị gì ở khâm thiên giám lâu như thế, Tư Không Vân thật sự muốn giết bọn họ, có rất nhiều cơ hội động thủ.
Đương nhiên, cái này cũng không phải nói ông ấy đã tha thứ cho Tư Không Vân.
Nếu người Tư Không Vân tính kế là ông ấy, thì không sao, nhưng nếu người Tư Không Vân hại chính là cháu gái bảo bối của ông ấy, vậy bất chấp Tư Không Vân có nỗi khổ lớn cỡ nào, ông ấy cũng sẽ đuổi giết Tư Không Vân đến cùng!
"Việc tìm Tư Không Vân giao cho ta, ta sẽ phái người bắt hắn ta về."
Dù gì Tần Thương Lan cũng quen biết Tư Không Vân nhiều năm, coi như hiểu rõ tính tình và sở thích của Tư Không Vân, đại khái đoán được những nơi hắn ta sẽ không tới, và những nơi thu hút hắn ta tới.
Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Tư Không Vân là một manh mối quan trọng, nhất định phải tìm được hắn ta."
Còn việc Tư Không Vân có ác ý với bọn họ hay không, nàng tạm thời giữ nguyên ý kiến.
Nàng từng đưa lưng cho Tư Không Vân không chút phòng bị, nhưng quay đầu lại, Tư Không Vân lại là một gián điệp.
Nàng ghét cảm giác bị người mình tin tưởng lừa dối.
Nàng dường như đã hiểu được một chút vì sao giữa Vệ Đình và Vệ phu nhân có một khoảng ngăn cách, rõ ràng Vệ phu nhân bị ép buộc, tất cả những việc bà ấy làm cũng là vì bảo vệ mấy đứa con, chắc chắn Vệ Đình đang nghĩ, vì sao không nói ra? Vì sao không giải quyết cùng huynh ấy?