Chuong 1251: Diu Dang 1
Chuong 1251: Diu Dang 1Chuong 1251: Diu Dang 1
Đương nhiên giữa Tư Không Vân và nàng không quen thuộc đến mức đó, Tư Không Vân cũng chưa chắc vô tội.
Nghĩ đến gì đó, Tần Thương Lan nói: "Tiểu Tiểu, có thể có khả năng này không, Tư Không Vân không thay người phía sau giật dây hắn ta làm việc, nên đã chọc giận đối phương, lo lắng đối phương sẽ báo thù hắn ta, nên mới trốn đi?"
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Nếu căn cứ theo suy đoán của tổ phụ thì..."
Tần Thương Lan phân tích: "Con xem này, dựa theo cách nói vừa này của con, Tư Không Vân và kẻ xúi giục ở sau lưng hắn ta có cấu kết với Bắc Yến, vậy công chúa Bắc Yến đó đã động lòng với Vệ Đình, có phải nhiệm vụ của Tư Không Vân là làm mối cho hai người họ không? Nhưng hắn ta không làm như vậy, hắn ta bảo con và Vệ Đinh nhanh chóng hoàn thành hôn lễ trước khi công chúa Bắc Yến đến."
Tô Tiểu Tiểu lạnh nhạt nói: "Hắn ta đã đưa hai ngày..."
"Haiz, ai đoán được tình cảm của con đối với Vệ Đình chứ..." Tân Thương Lan nhận được ánh nhìn chết chóc đến từ đứa cháu gái bảo bối của mình, nhút nhát nói: "Tình cảm Vệ Đình đối với con."
"Được rồi, được rồi, không nói cái này nữa, đợi ta tìm được người, lập tức đưa cho con xét hỏi. Nhưng mà, cha con sao thế? Nó vừa ra ngoài một chuyến, trở về nhìn giống như quả cà ướt sương vậy... có người bắt nat nó sao?”
Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh nói: "Ồ, ông ấy thất tình rồi."
Tần Thương Lan: '..."...
Tần Thương Lan đến Quốc Từ Giám đón Tô Nhị Cẩu, Tô Tiểu Tiểu nghĩ dù sao cũng đã ra đây rồi, không bằng đi đến y quán một chuyến, đúng lúc gần dây Vệ Hi Nguyệt ho khan, làm cho con bé một ít lê hấp bối mẫu.
"Cao lên một chút! Cao thêm chút nữa! Cao quá rồi cao quá rồi! Hạ xuống một tấc! Không đúng! Nửa tấc thôi!"
Cửa hàng của Tô Nhị Cẩu đã sửa sang gần xong rồi, Tôn chưởng quầy đang chỉ huy hạ nhân treo biến hiệu.
"Tôn chưởng quây." Tô Tiểu Tiểu chào hỏi.
Tôn chưởng quầy sững lại một lúc: "Ngươi... ngươi ra ngoài sao?"
Tô Tiểu Tiểu đại hôn, mấy người Tôn chưởng quầy cũng được mời đến ăn tiệc, tiện thể còn uống hai ly với Vệ Đình nữa, tửu lượng Phù lang trung kém, đến sáng nay vẫn còn hơi chóng mặt.
"Ra ngoài rồi." Tô Tiểu Tiểu nói. Tôn chưởng quầy tấm tắc nói: "Vệ gia đối xử với ngươi thật sự rất tốt, nhớ lại trước kia, nhà chồng của Tô Ngọc Nương, có thể bằng một phần nhỏ như Vệ gia đối với ngươi, cũng không đến nỗi..."
"Là nhà chồng trước." Tô Tiểu Tiểu sửa lại.
"Đúng đúng đúng, là nhà chồng trước!" Tôn chưởng quây lấy một phong thư từ trong ngực ra: "Đây, thư ở Thanh Châu, ta một bức, lão Phù một bức, ngươi hai bức! Nói xem sao ngươi có hai bức nhỉ?"
"Bức kia không phải của ta." Tô Tiểu Tiểu nhận lấy thư.
Tôn chưởng quầy không hiểu lấm.
"Chưởng quây, ngài xem treo ở đây được chưa?" Hạ nhân ở trên thang hỏi.
'A... có hơi lệch...
Tôn chưởng quầy di chỉ huy treo biển hiệu, Tô Tiểu Tiểu vào y quán mở thư ra.
Nàng vừa xem xong, Phù lang trung từ trên lầu đi xuống.
Say rượu đêm hôm kia, đầu đau suốt hai ngày liền.
"Tiểu Tiểu đến đấy a. Hắn ta rất ngạc nhiên.
"Sư phụ vẫn ổn chứ?" Tô Tiểu Tiểu cười hỏi.
"Uống rượu nhiều, có hơi choáng váng, hôm nay đã đỡ nhiều rồi. Đã nhận được thư rồi sao?" Phù lang trung nhìn thấy bao thư trong tay nàng: "Bọn Ngọc Nương vẫn bình an chứ?"
Tô Tiểu Tiểu cười: "Đều ổn, Niếp Niếp đã lớn hơn một chút, đã biết xoay người, buôn bán của cửa hàng cũng không tệ, Ngọc Nương định mở thêm cửa hàng ở tỉnh thành."
"Ngọc Nương là một người lợi hại.' Phù lang trung khâm phục từ tận đáy lòng.
"Phù đại nương gần đây như thế nào?" Tô Tiểu Tiểu quan tâm nói.