Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1283 - Chuong 1289: Nhan Cha 2

Chuong 1289: Nhan Cha 2 Chuong 1289: Nhan Cha 2Chuong 1289: Nhan Cha 2

Vệ Lục Lang nói: "Có phải là tức giận nên trốn đi?"

Vệ Lục Lang đã đoán đúng. Hôm nay đúng là Tiểu Hổ tức giận, ba người chơi trốn tìm, cậu bé đi trốn đã lập tức bị tìm thấy, đại hổ, nhị hổ đi trốn thì cậu bé không thể tìm được.

HU

Chơi không vuil

Cậu bé muốn tìm gia gial

Cậu bé phải rời khỏi nhài

Ba đứa trước giờ chưa từng rời khỏi tâm mắt của người lớn nhưng cảm giác an toàn ngày càng tăng, không có bóng ma tâm lý nên gan cũng lớn hơn.

Tiểu Hổ mang theo túi quần áo của mình.

Gia đình này không còn chỗ cho cậu bé. Cậu bé sẽ ở nhà gia gia, không quay về nữa!

Cậu bé tìm được chuồng chó ở góc tường.

Cái hố nhỏ này trước kia ba người rảnh rỗi nên đào giờ đủ cho Tiểu Đậu Đinh chui qua.

Ra khỏi phủ, Tiểu Hổ rẽ bên phải.

Cậu bé nhớ mỗi lần ra ngoài đều đi bên phải, cậu bé đúng là Tiểu Đậu Đinh thông minh.

Từ cửa chính đi ra ngoài tất nhiên là rẽ phải nhưng đây là đi ra từ phía đông.

Tiểu Hổ ôm túi trong tay đi trên đường.

"Sao còn chưa tới nhà gia gia? Tiểu Đậu Đinh không muốn đi nữa."

"Buồn ngủ quá."

Bỗng nhiên một người ăn mặc bẩn thỉu bưng một cái chén sứt chặn đường cậu bé.

"Tiểu công tử, xin hãy thương xót, cho xin..."

Tiểu Hổ bị người bất ngờ tới gần thì gào khóc: "Oa oa oal Có người đi theo."

Cậu bé vừa kêu vừa ôm túi chạy vê phía trước.

Người ăn xin chỉ muốn hai đồng tiền: "..."

Nhưng Tiểu Hổ đúng là bị người theo dõi.

Người theo dõi cậu bé một lúc, thấy dáng vẻ đáng yêu, ăn mặc sạch sẽ, vừa nhìn đã biết là con nhà giàu, đứa nhỏ như thế thường bán được giá tốt.

Tiểu Hổ chạy mệt nên ôm túi nhỏ thở dốc.

Hai người theo dõi là một đôi vợ chồng.

Hai người liếc nhìn nhau, cười đi lên, người phụ nữ dịu dàng nói: "Tên nhóc kia, trời đã muộn rồi sao ngươi vẫn còn chạy loạn bên ngoài? Như thế rất nguy hiểm, cha nương của ngươi đâu?"

Tiểu Hổ ôm lấy túi nhỏ, cảnh giác nhìn hai người bọn họ.

Người đàn ông cười nói: "Đừng sợ, chúng ta là người tốt."

Tiểu Hổ nghiêm túc nói: "Người xấu đều nói như vậy."

Hai người: ”...'

Người đàn bà dịu dàng xoa đầu Tiểu Hổ: "Nhà ngươi ở đâu? Chúng ta đưa ngươi về."

Tiểu Hổ lùi lại: "Không cần!"

Tay của người đàn bà rơi vào khoảng không.

Người đàn ông nhíu mày, người xung quanh vội vàng không ai chú ý tới, hắn ta yên lặng lấy một cái khăn tẩm thuốc ra.

Tiểu Hổ thích khoe khoang nhưng không phải đồ ngốc, cậu bé biết hai người trước mặt là người xấu.

Cậu bé hung dữ: "Các ngươi đừng tới đây, tới là ta gọi cha ta đấy!"

Người đàn ông cười đi tới chỗ Tiểu Hổ: "Ồ? Cha ngươi ở đâu?"

"Cha ta... Cha ta...' Tiểu hổ ôm chặt bao, đầu nhỏ không ngừng nhìn xung quanh.

Bỗng nhiên cậu bé chỉ tay về đối diện: "Ở đằng kia, người cầm kẹo mứt quả chính là cha ta."

Cậu bé chạy tới, ôm lấy chân người nọ: "Chai"

Quỷ Phố bỗng nhiên bị nhận là cha: "..."

Tiểu Hổ, đây là lân thứ mấy ngươi nhận bừa cha thế?

Tiểu Hổ nhận cha không có áp lực, thậm chí còn có thể nói là ngựa quen đường cũ.

Quỷ Phố nhìn bạch tuộc nhỏ ôm lấy đùi mình thì nhăn mày.

"Xuống dưới." Âm thanh hắn ta lạnh lùng.

Tiểu Hổ quyết đoán lắc đầu: "Tiểu Đậu Đinh không muốn!"

Đường phố hơi ôn ào hơn nữa hau người lại ở bên kia đường nên bọn buôn người không nghe rõ nhưng dáng đối phương cao lớn, vừa nhìn là biết người không dễ chọc nên nhất thời không dám di qua.

Quỷ Phố lạnh như băng nói: "Ta ghét trẻ con."

Tiểu Hổ đúng lý hợp tính nói: "Ta ba tuổi! Ta là trẻ lớn."
Bình Luận (0)
Comment