Chương 1295: Tổ Tôn Nhận Ra Nhau 3
Chương 1295: Tổ Tôn Nhận Ra Nhau 3Chương 1295: Tổ Tôn Nhận Ra Nhau 3
Vệ Đình rót cho nàng một chén trà hoa nhài: "Nàng nói đi."
Tô Tiểu Tiểu nhận lấy: "Sư thái Huệ Giác... Cũng chính là trưởng đại công chúa, lúc trước bà ấy đã có duyên phận ngắn ngủi với tổ phụ trước khi xuất giá, và bà ấy cũng mang thai với tổ phụ.'
Động tác đang rót trà cho mình của Vệ Đình ngừng lại: "Cái gì?"
Tin tức này gây sốc đến mức Vệ Đình có nằm mơ cũng không ngờ mối quan hệ giữa hai người có thể sâu sắc như vậy.
Lúc này Tô Tiểu Tiểu bắt đầu cảm thấy có lỗi với hắn: "Lúc đó phản ứng của ta cũng giống như vậy, ta cũng đoán có lẽ sư thái Huệ Giác đã yêu quá nhiều, nhưng ta không ngờ rằng đó không phải là tình yêu đơn phương của bà ấy, mà là 'ngươi tình ta nguyện."
Mặc dù theo lời Phù đại nương, sau đó hai người họ nhanh chóng giải quyết mớ lộn xộn đó, nhưng chuyện đêm đó thực sự đã xảy ra.
Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh phân tích: "Đứa nhỏ kia là chuyện bà ấy muốn quên đi, nhưng nhắc đến cũng không sao, nếu ông nội không muốn, không ép bà ấy bỏ đứa con đấy đi thì mối lương duyên này sẽ nở rộ."
Nếu không cho con ta đến với thế gian, thì ta sẽ không cho phép ngươi có một gia đình đầy đủ con cháu.
Nếu vì nợ nần tình cảm của Vũ An Quân mà giết chết rất nhiều con cháu Vệ gia thì quá bi thảm.
Vệ Đình siết chặt ngón tay: "Đầu tiên... Đừng nói với tổ mẫu."
Tô Tiểu Tiểu: "Vâng.'...
Sáng sớm hôm sau.
Vệ Đình đi cùng tập luyện cùng Đại Hổ một lúc, khi hắn trở về phòng, Nhị Hổ và Tiểu Hổ vẫn chưa thức dậy, Tô Tiểu Tiểu đang ngồi trước bàn trang điểm và bôi thứ gì đó lên mặt.
Nàng không bao giờ bôi son trát phấn, ngoài ngày cưới hôm đó.
Vệ Đình nhìn nàng kỳ lạ: "Nàng đang làm gì vậy?”
Tô Tiểu Tiểu cầm lấy hộp phấn và ra sức ve lên mặt mình: "Ta không muốn thành bao cát, ta tính giả vờ ốm, tô vậy có giống không? Có trắng bệch giống bị bệnh không?”
Vệ Đình khit mũi lạnh lùng: "Giả vờ ốm cũng vô dụng, chị dâu sẽ nói nàng không được gì, phải luyện nhiêu hơn một chút."
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt: "Không phải chứ..."
Vệ Đình lạnh lùng nói: “Trừ khi nàng mang thai. Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Vậy ta mang thai rồi!"
Mấy chị dâu đến tìm Tô Tiểu Tiểu luyện võ.
Vệ Đình liếc nhìn Tô Tiểu Tiểu đang ngồi trên ghế đẩu uống nước đường đỏ, nghiêm túc nói: "Các chị dâu, Tiểu Tiểu có lẽ là đang mang thai."
Tưởng thị sững sờ nhìn Tô Tiểu Tiểu: "Nhanh như vậy?”
Tô Tiểu Tiểu sờ sờ bụng mình: "Vâng."
Tưởng thị thở dài: "Vậy thôi đi, ngươi yên tâm dưỡng thai, vốn dĩ chúng ta dự định dạy muội khinh công.'
Tô Tiểu Tiểu lập tức đứng dậy: "Ta không mang thai!"
Vệ Đình: "..."
Bên kia, Vệ lão thái quân đã đưa Bạch Lý Thần đến quán trọ.
Bà ấy đợi đến khi sứ đoàn Tây Tấn và sứ đoàn Bắc Yên lên đường vào cung.
Bà ấy nói: "Được rồi, chúng ta đi vào thôi."
Bách Lý Thần thi triển khinh công, đưa Vệ lão thái quân tiến vào phòng của Quỷ Phố.
"Chính là căn phòng này phải không?”
"Đúng vậy, ở đây có hơi thở mạnh nhất, ta có thể cảm nhận được."
"Vậy thì tốt, chính nó!"
Vệ lão thái quân duỗi tay ra.
Bách Lý Thần lấy đồ từ trong ngực ra, đặt vào trong tay Vệ lão thái quân: Hạc đỉnh hồng, độc dược đường ruột, lụa trắng, dây thừng, dao găm, túi máu...
Vẻ mặt Bách Lý Thần không hiểu gì: "Người thật sự cần nhiều như vậy sao? Lần trước Lục thiếu gia cũng không phiên phức như vậy...
Vệ lão thái quân nghiến răng: "Ngươi không hiểu, lão đại là đứa cứng đầu nhất trong mấy đứa nó, nếu không diễn ba lượt là không bắt được!"