Chương 1353: Thiên Phú Của Tiểu Hổ 1
Chương 1353: Thiên Phú Của Tiểu Hổ 1Chương 1353: Thiên Phú Của Tiểu Hổ 1
Kết quả biểu hiện, Nam Dương Vương và Đại Hổ có quan hệ huyết thống, ông ta chính là Nam Dương Vương chân chính, không phải bị người khác giả mạo.
"Có khi nào ông ta là con trai của trưởng đại công chúa? Bị tráo cho Thái Hậu?"
Ba đứa nhỏ bò cả ngày bên cạnh Thái Hậu, không khó để Tô Tiểu Tiểu tìm được một sợi tóc bạc của Thái Hậu trên quần áo của Tiểu Hổ.
Tô Tiểu Tiểu nhìn kết quả kiểm tra cuối cùng: "Ồ, là con trai ruột của Thái Hậu."
"Chẳng lẽ ông ta không phải con của tiên đế? Nếu không thì sao tiên đế phải phế truất ông ta chứ?"
Đã từng yêu thương như vậy, nói phế truất là phế truất.
Mặc dù rất tin tưởng nhân phẩm của Thái Hậu, nhưng mà, là một thám tử cẩn thận, không thể mang bất cứ tình cảm cá nhân nào vào trong vụ án... Phải loại trừ hết tất cả khả năng.
Đêm đã khuya, công chúa Tĩnh Ninh và công chúa Huệ An đã sớm di ngủ rồi.
Tô Tiểu Tiểu đứng ở cửa hồi bồi lúc lâu, xoay chân, đi đến sân của Tiêu Trọng Hoa.
"Ta muốn tìm Cảnh Dịch." Nàng nói với thị vệ canh gác ngoài cửa.
Thị vệ đi vào bẩm báo, không quá ba giây, Cảnh Dịch đã lao ra.
"Không làm phiền ngươi nghỉ ngơi đấy chứ?" Tô Tiểu Tiểu Hổi.
"Không có." Cảnh Dịch nói: "Ta đang đi tuần."
Vụ việc Hách Liên Nghiệp bị đâm trọng thương khiến mọi người đều đặc biệt cẩn thận.
"Đã trễ thế này rồi, có chuyện gì sao?" Cảnh Dịch hỏi.
Tô Tiểu Tiểu xoa tay: "Chuyện này, ta muốn một sợi tóc của biểu ca ngươi."
"Đợi ta một lát." Cảnh Dịch bình tĩnh vào trong.
Khoảng chừng mười giây, trong phòng truyền đến tiếng gào đỉnh tai nhức óc của Tiêu Trọng Hoa: "Cảnh! Dịichl"
Tô Tiểu Tiểu thâm nghĩ, không phải chứ, xin ngươi một sợi tóc thôi mà, có cần phải nổi giận với chó con của ta như vậy không?
Sau đó, Cảnh Dịch hấp tấp chạy ra, xòe lòng bàn tay: "Nè, tóc của biểu ca."
Tô Tiểu Tiểu nhìn một đống tóc đen nhánh dài mượt tỏa sáng kia, đột nhiên hiểu được vì sao Tiêu Trọng Hoa lại sụp đổ như vậy.
Người ta bứt từng cọng, tên này lại bứt cả nắm tóc.
Tô Tiểu Tiểu yên lặng đồng cảm với Tiêu Trọng Hoa ba giây.
Đôi mắt của Cảnh Dịch vĩnh viễn đều sạch sẽ trong suốt, lúc nhìn nàng, chúng lấp lánh như dai ngan ha.
Hắn ta hỏi: "Ngươi muốn biểu ca tóc là để làm hình nhân sao?"
"Hả?" Tô Tiểu Tiểu sửng sốt, ngay sau đó mới nhận ra Cảnh Dịch đang nhắc đến thuật yểm bùa, dùng để nguyền rủa người khác, trước đây công chúa Tĩnh Ninh từng bị người ta đâm hình nhân.
Tô Tiểu Tiểu định nói bản thân mình không có nhàm chán như vậy.
"Kim nè." Cảnh Dịch lập tức đưa mấy cây kim thô dài cho nàng: "À, còn nữa, đây là sinh thần bát tự của biểu ca."
Tô Tiểu Tiểu: "..."
Thiếu niên à, làm cách nào mà ngươi sống sót dưới tay biểu ca ngươi vậy?
Tô Tiểu Tiểu mang tóc của Tiêu Trọng Hoa về sân của mình.
Vệ Đình vẫn chưa ngủ, còn đang đọc sách trong phòng.
Tô Tiểu Tiểu lặng lẽ liếc hắn một cái, rón ra rón rén đi vào nhĩ phòng.
Vệ Đình lạnh lùng hừ một tiếng: "Thần thần bí bí, ai mà thèm nhìn lén nàng."
Tô Tiểu Tiểu tiến hành so sánh gien của Tiêu Trọng Hoa và Nam Dương Vương, trong lúc chờ kết quả, nàng đi ra nhĩ phòng.
"Vệ Đình." Nàng kêu một tiếng: "Sao chàng vẫn chưa ngủ vậy? Chờ ta hả?"
Vệ Đình đặt sách xuống đi lên giường.
Con người này, sao không làm theo kịch bản chứ?
Tô Tiểu Tiểu tiến đến giữ chặt hắn, nhoẻn miệng cười: "Dù sao chàng cũng không ngủ được."
Vệ Đình bày vẻ mặt lạnh nhạt, nhìn nàng: "Cho nên?"
Tô Tiểu Tiểu chớp mắt: "Chơi với ta một chút?"
Vệ Đình: ”...
Thật ra là Tô Tiểu Tiểu muốn thử nghiệm xem, sau khi nàng tiến vào phòng thuốc, người bên ngoài sẽ thấy cái gì.