Chương 1354: Thiên Phú Của Tiểu Hổ 2
Chương 1354: Thiên Phú Của Tiểu Hổ 2Chương 1354: Thiên Phú Của Tiểu Hổ 2
Lúc đầu nàng cứ nghĩ là mình ra vào phòng thuốc bằng ý niệm trong đầu, nhưng sau khi xác định nàng không thể mang thuốc độc và vật còn sống vào trong, nàng đã thay đổi suy nghĩ.
"Rất đơn giản, lát nữa ta sẽ vào nhĩ phòng trộm đi, sau khi chàng đếm đến ba thì vào đó, xem xem có tìm được ta không?”
Vì tăng tính hợp lý, nàng ho nhẹ bổ sung: "Không phải là mấy ngày nay ta học khinh công với các tẩu tẩu sao? Ta muốn thử xem bản thân mình học ra sao rồi, chàng cho ta ba tiếng đếm, xem thử ta có chạy trốn được không."
Vệ Đình nhìn nàng với ánh mắt sâu xa: "Nếu nàng nhàn rỗi đến vậy, có thể làm chuyện khác."
Tô Tiểu Tiểu đảo mắt: "Là... loại chuyện này sao? Người ta vẫn còn nhỏ...
Đã bị ăn từ trong ra ngoài -Vệ Dinh:
Cuối cùng thì Vệ Đình cùng đồng ý làm trò khùng điên với nàng.
Tô Tiểu Tiểu đi vào nhĩ phòng, nhắm mắt lại, nghĩ đến việc đi vào phòng thuốc.
Nhưng nàng vẫn giữ nguyên tư thế đứng thẳng, không động đậy gì.
Trước đây chưa từng quan sát qua, nhưng lúc này nàng phát hiện, nàng có thể nhìn thấy bên ngoài.
"Ba tiếng, ta vào đây."
Nàng cũng có thể nghe thấy bên ngoài.
Vệ Đình đẩy cửa mà vào, khó hiểu nhìn nàng: "Nàng vẫn chưa chuẩn bị tốt?"
Vệ Đình có thể nhìn thấy nàng!
"Ừm... Đợi một lát nữa, chàng vào sớm quá." Nàng nói.
"Là nàng nói ba tiếng đếm." Vệ Đình nhíu mày, đóng cửa đi ra ngoài: "Ta lại đếm ba tiếng."
Xem ra Vệ Đình không những có thể nhìn thấy nàng, mà còn có thể nghe thấy nàng nói gì, nhưng Vệ Đình lại không nhìn thấy phòng thuốc của nàng.
Tô Tiểu Tiểu ngẫm nghị, lui lại mấy bước.
Ngay khi nàng vừa mới lui lại, hai không gian trùng lặp không thấy, nàng chỉ có thể nhìn thấy những thứ trong phòng thuốc, cũng chỉ có thể nghe thấy tiếng động trong phòng thuốc.
Khoảng chừng một phút sau, nàng đi ra phòng thuốc.
Nàng vẫn còn trong nhĩ phòng.
Bởi vậy, có thể thấy được, nàng đi vào ở đâu, cũng sẽ đi ra từ nơi đấy.
Nàng đẩy cửa ra, nhìn về phía Vệ Đình như không có chuyện gì xảy ra: "Lần này thì sao?"
Vệ Đình hỏi với vẻ mặt lạnh lùng: "Nàng chạy đi đâu vậy?" Tô Tiểu Tiểu nâng cằm lên: "Ta... đương nhiên là thi triển khinh công chạy ra ngoài rồi!"
Tô Tiểu Tiểu nhận ra, khi bản thân mình tiến vào phòng thuốc, hai không gian sẽ chồng lấn lên nhau, khi nàng nhúc nhích, sẽ hoàn toàn đi vào không gian trong phòng thuốc.
Nếu sau này gặp được nguy hiểm, chẳng phải là có một tấm bùa bảo mệnh sao?
Không không không, không thể quá lệ thuộc vào phòng thuốc được, dù sao phòng thuốc lúc linh lúc không, lỡ như đến thời khác quan trọng nó lại không cho mình vào, vậy thì tiêu rồi.
Hơn nữa thời gian mỗi lần nàng ở bên trong cũng có hạn, một lần một phút, dài nhất là ba phút, đến hạn sẽ bị cưỡng ép ném ra ngoài.
Cũng may là không bị hạn chế số lần, cùng lắm thì lại vào thêm vài lần.
Tô Tiểu Tiểu trở lại nhĩ phòng, dự định đi vào lấy kết quả, lại phát hiện bản thân mình không vào được!
Hu hul
Số lần cũng bị giới hạn!
Hôm sau, Tô Tiểu Tiểu lấy được kết quả so sánh, Nam Dương Vương và Tiêu Trọng Hoa có quan hệ huyết thống. Thật ra chỉ cân nhìn vẻ ngoài của Nam Dương Vương và Cảnh Tuyên Đế là biết ngay hai người không thể là huynh đệ cùng mẹ khác cha được.
Cả hai người đều không giống Thái Hậu, khuôn mặt rất giống tiên đế, thậm chí Nam Dương Vương còn giống tiên đế hơn cả Cảnh Tuyên Đế.
"Ồ, là con của tiên đế"
Tô Tiểu Tiểu sờ cằm.
Hách Liên Nghiệp liên tục bị ám sát, hành cung không còn đủ an toàn, Cảnh Tuyên Đế quyết định bãi giá hồi kinh.
Cây cầu gỗ đứt gãy được sửa lại trong đêm.
Đoàn người rời đi.